"Muốn đi đâu?"
Ngay khi Nguyên Thanh vừa ngồi dậy, chớp mắt, liền cảm nhận được phía sau có cái ôm nóng bỏng, giọng nói khàn khàn mơ hồ khi tỉnh lại.
Nguyên Thanh buông lỏng vai, để cho xương sống mình dán sát vào thân thể của anh.
"Đi công ty thảo luận về bộ phim với đạo diễn, bộ kia cha em khi còn sống còn chưa hoàn thành tác phẩm..."
Không chỉ là Tông Tầm biết, tất cả những người yêu điện ảnh đều biết rằng đạo diễn hàng đầu Trung Quốc Nguyên Chẩn đã mất sáu năm đang chuẩn bị cho bộ phim « sơn chi », thì đột ngột qua đời vào đêm khuya trước ngày khai mạc, đây được biết đến là một trong những sự kiện đáng tiếc nhất trong giới điện ảnh và kể cả trong giới văn học nghệ thuật.
Anh thấp giọng hỏi: "Ừm, nhân vật nữ chính là em đi."
"Còn không có định, nhưng là nhân vật nữ chính em chắc chắn phải có được. . ." Nguyên Thanh trong mắt tràn đầy kiên định quang mang, "Ý nguyện xưa của cha em."
"Nhất định là em." Tông Tầm lấy môi đụng đụng gò má của cô
Nguyên Thanh xoay người lại, vòng tay ôm lấy cái cổ mảnh mai của anh,“Hôm nay thứ bảy anh sẽ ngủ tiếp chứ?"
Tông Tầm vùi vào cổ cô, nhắc nhở cô:“Cần phải nhìn thời gian.”
“Ừ. . Hẳn là chúng ta ngủ thật lâu?"
Tông Tầm ngửi mùi hương trên cơ thể cô, im lặng cười thầm, " Chắc là sau 11 giờ rồi, tin chứ? "
" A !!! " Nguyên Thanh buông Tông Tầm ra tranh thủ thời gian leo đến tủ đầu giường cầm điện thoại nhìn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ban-cao-trao/542122/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.