Thứ bảy, Khải Chanh cùng nhóm bạn đến nhà Tông Tầm chơi, Tông Tầm chưa kịp mở cửa, cánh cửa nhà đối diện đã mở ra. Liễu Đinh quay đầu nhìn rồi mới kinh ngạc che miệng lại, trừng lớn mắt nói năng lộn xộn "A! Trời ạ ... cái này, cái này ..."
"Bà mẹ nó, Nguyên Thanh!" Đường Viêm cũng bị giật nảy mình.
Phương Nghệ ở một bên ngạc nhiên khen ngợi: "Đẹp quá!"
Nguyên Thanh bị các bạn trẻ làm cho sửng sốt, nở một nụ cười ngượng nghịu và lễ phép.
Cạch...
Tông Tầm vừa mở cửa phòng liền thấy bên ngoài mấy người đợi ở cửa ra vào.
Nguyên Thanh trong mắt tràn đầy bất đắc dĩ, cô bảo trì ý cười dò hỏi: "Có thể nhường một chút không? Tôi xuống lầu vứt rác..."
"A! Nữ thần tự mình ném rác! Em đi vứt cho, xuống lầu khỏi bị chụp lén." Đường Viêm tranh thủ thời gian niềm nở cầm lấy túi rác trong tay cô.
"Không có paparazi..." Nguyên Thanh bất đắc dĩ nhíu nhíu mày.
"Em đi đây nữ thần" Đường Viêm cười hì hì đi xuống lầu.
Tông Tầm mới chuyển đến nơi này gần trường học hơn, bạn bè còn chưa tới ngắm qua, Liễu Đinh tức giận phàn nàn:" Thân ái...cậu sao lại không cho chúng tôi biết Nguyên Thanh sống đối diện nhà cậu ! ! ! Cậu thực đáng ghét!"
Tông Tầm đưa tay lên vỗ vỗ đầu của Liễu Đinh :"Tôi sai rồi."
Nguyên Thanh nhìn ngón tay trên đầu Liễu Đinh một chút :"Vậy tôi vào nhà đây, mọi người cứ chơi đi."
"Tới..." Liễu Đinh liền định mời Nguyên Thanh tới chơi cùng, không nghĩ tới bỗng dưng bị gián đoạn, Tông Tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ban-cao-trao/542112/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.