“Ta hy vọng các ngươi có thể chuyển qua ở chung nhà với chúng ta. Bạc Hà mấy năm nay không có các ngươi bên cạnh, vừa trở lại liền bị ta mang đi, thời gian ở bên nhị lão thật sự là quá ít. Nếu các ngươi có thể chuyển qua thì sẽ náo nhiệt hơn, Bạc Hà cũng không cảm thấy cô đơn buồn tẻ “ Gia Đường thông minh nói, vừa giúp Bạc Hà làm tròn hiếu đạo, vừa có thể thuận tiên ở chung với Bạc Hà …
Vành mắt Bạc Hà đã bắt đầu ướt đẫm, không nghĩ tới Gia Đường lại chu đáo như vậy, chẳng qua là nàng rất rõ ràng, cha mẹ là không thể nào đồng ý, bọn họ sống ở nơi này đã gần cả cuộc đời, có một tình cảm rất thâm hậu với nó
Thế nhưng những lời này cũng làm ấm áp hai vị phụ lão, “Nghe được những lời này từ ngươi là tốt rồi, ta và a di ngươi cũng đã quen ở nơi này rồi. Dù sao thì cũng có chút tình cảm, nếu các ngươi nhớ đến thì rảnh rỗi ghé qua ăn chén cơm …”
“Như vậy sao được a ? Sau này còn phải phiền nhị lão chăm sóc cháu ngoại nữa chứ”
“Chờ khi đó chúng ta sẽ đi qua, ha ha…” Con rể này quả thật là không tệ …
Bạc Hà đi đến bên cạnh Gia Đường, ” Tốt lắm, sau này rảnh rỗi sẽ ghe qua” Nàng phe phẩy cánh tay Gia Đường
“Vậy cũng tốt, thúc thúc, a di, ta và Bạc Hà sẽ tìm thời cơ đón các ngươi qua”
Người một nhà ngồi ở trên ghế sa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-bac-ha-them-duong/2535570/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.