Chương trước
Chương sau
Ngoài cửa xe truyền đến tiếng ầm ỹ, “Ta nói bọn họ đã sớm đi ra, các ngươi còn không tin” Thanh âm của Cao Vũ càng lúc càng nhích tới gần, mấy người cùng nhau thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc không khí căng thẳng cũng kết thúc, nếu không thì sợ ba người bọn họ cũng nhanh chóng đóng băng …

Không đợi Gia Đường mở miệng, bọn họ đã không chút khách khí mở cửa xe, ngồi chỉnh tề phía sau Đái Tình

“Ready Go !” Giơ Cao Vũ kêu lên

“Ngu si lại còn thiếu não …” Tiểu Diệp vỗ vỗ đầu Giơ Cao Vũ

Gia Đường ở phía trước cười một tiếng, “Tiểu Diệp, làm rất khá, trở về ta sẽ thưởng cho ngươi ! “

“Thật tốt quá, ta muốn đánh mấy cái” Tiểu Diệp vỗ vỗ “nhẹ” lưng của Giơ Cao Vũ

Giơ cao phong thanh để ý một chút tiếng nói, “Có người là ngại công việc quá ít sao? Xế chiều ta có phải hay không nên…”

Trương Tiểu Diệp vừa nghe, vội vàng nhẹ nhàng lau chỗ mình vừa đánh hắn một cái, “Giơ Cao đại nhân, ngài là đại nhân không nên để ý tiểu nhân. Ngươi không có ngu si, cũng không có thiếu não, đúng không ?”

Mấy người cùng nhau cười lên một tiếng, đã lâu rồi cũng chưa từng có không khí náo nhiệt như vậy

*

Xế chiều trở lại đài truyền hình, Gia Đường trực tiếp đem bạc hà kéo về phòng làm việc của mình, vừa vào cửa liền ôm chặt nàng lại, “Rốt cục có thể ở Thiên Đô nhìn thấy ngươi, ngày này chúng ta đợi bao lâu ngươi có biết không ?” Buổi trưa cao hứng uống nhiều một chút, bây giờ hắn có chút say , thật ra thì mấy người bên trong trừ bạc hà cùng Đái Tình uống thiXột ít ngoài, người khác cũng căn bản uống đến đo…

Bạc hà gật đầu, tùy ý hắn ôm chặt mình, hắn chờ được lâu… Nàng kia đâu? Bạc hà quay đầu lại thử nghĩ xem, thật ra thì quá khứ bốn năm nàng mặc dù đối với hắn có tràn đầy tư niệm, nhưng thật không có nghĩ tới bọn họ sẽ có ngày như vậy, những điều này hết thảy đều nằm ngoài suy nghĩ của nàng …

“Thật xin lỗi, ta biết Đái Tình ở đây ngươi sẽ cảm thấy không thoải mái, nhưng ngươi phải tin ta, ta và nàng thật sự không có quan hệ gì …” Bạc Hà rất rõ ràng tâm sự của Gia Đường, nếu lúc này không nhờ có men rượu, hắn có lẽ nói không nên lời, dù sao nhắc đến Đái Tình thì cả hai người đều cảm thấy ái ngại

“Ta tin ngươi” Trong lòng Bạc Hà bắt buộc chính mình tin tưởng, hơn nữa biểu hiện của Đái Tình hôm nay làm nàng cảm thấy chính mình quá hẹp hòi, cho dù chuyện đó có là sao đi nữa thì cũng đã đi qua, bây giờ nàng cũng muốn tiếp nhận thử Đái Tình một lần nữa … Bất kể ra sao cũng phải thử, phải thử vì Gia Đường …

“Tốt lắm, mau buông ta ra, không một lát lại có người nhìn thấy” Bạc Ha nhẹ nhàng đẩy Gia Đường ra, nàng không hy vọng vì mình mà ảnh hưởng đến công việc của Gia Đường, thật ra thì nàng cũng biết, hết thảy mọi thứ Gia Đường làm đều là vì nàng, ngay cả liều mạng kiếm tiền cũng là để mua đồ nàng thích, hoặc là nàng tòng thủy chí chung cảm động thuộc về cảm động, nhưng thủy chung không có mở rõ ràng mình ở Gia Đường trong lòng rốt cuộc chiếm cứ một như thế nào vị trí…

“Được rồi, ta đi rửa tay, ngươi ở đây xem một chút hoặc chờ ta “

Bạc Hà đẩy hắn ra, “Nhanh lên đi, ngươi đúng là dài dòng a”

Gia Đường hôn nhanh lên khuôn mặt của nàng một cái, sau đó xoay người đi vào phòng vệ sinh

Màn tình cảm này tất cả đều lọt vào mắt của Đái Tình, trong lòng nàng lại đau nhói, thật ra thì cái hôn năm đó đối với hắn cũng chỉ là hiểu lầm, nàng lại sắp khóc, nàng muốn tìm chỗ nghỉ ngơi một chút

Gia Đường từ phòng vệ sinh đi ra ngoài, đột nhiên cảm thấy khát nước, nghĩ tới Bạc Hà chắc cũng giống như mình, cho nên hắn do dự một chút rồi chạy đến phòng nước, định đem hai ly trà về

“Ngươi không sao chứ ?” Gia Đường vừa đi vào đã nhìn thấy Đái Tình, thấy nàng đang nghỉ ngơi, sắc mặt xanh ngắt, biết là có liên quan tới chính mình nhưng hắn nên noi gì ?

Đái Tình nghe thấy thanh âm của Gia Đường, lập tức đem sầu não trên mặt đuổi đi, “Không có gì a, có lẽ là lâu rồi không uống rượu, buổi trưa lại uống một chút nên cảm thấy không thoải mái”

“Uống chút nước nóng đi” Gia Đường đưa một chén trà đến trước mặt Đái Tình

Đái Tình vung lên khóe miệng, “Đừng…với ta tốt như vậy, ta sẽ cảm động”

“Đái Tình …”

“Muốn nói gì ? Ta đã chuẩn bị tâm lý rồi, ngươi nói đi!”

“Hôm nay cám ơn ngươi” Hắn cảm kích Đái Tình đã hành xử như thế, giúp hắn không rơi vào tình huống khó xử

“Ngươi còn phải nói những điều này sao ? Ta tuy thích ngươi nhưng hôm nay nhìn thấy Bạc Hà trở lại, ta mới phát hiện trừ tình yêu ra thì tình bằng hữu cũng rấtquan trọng, là ta lúc trước đã mở sai cánh cửa, ta nghĩ hôm nay cũng nên tự cấp cho chính mình một cơ hội.Ngươi vốn là sẽ phải là của ta, cho nên, ngươi không nên lo lắng, ta sẽ không ảnh hưởng các ngươi ! Bạc hà đối với ta mà nói rất trọng yếu, ta đã làm nàng thương tổn một lần, nhất định sẽ không có lần thứ hai”

Gia Đường trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cũng mong nàng nói sao nghĩ vậy. Hiện tại hắn lựa chọn tin tưởng bởi vì hắn tin những lời này là thật sự, hắn cũng không muốn Đái Tình bị thương tổn, dĩ nhiên cũng là điều kiện nàng cũng sẽ không làm thương tổn Bạc Hà …

“Cám ơn ” Gia Đường rất cảm kích Đái Tình nhượng bộ như thế, đây quả là kết quả hắn không hề nghĩ tới, ngày hôm qua hắn đã suy nghĩ, nếu Đái Tình nhất định làm khó Bạc Hà, hắn thà vứt bỏ tình nghĩa mấy năm nay cũng sẽ không lưu nàng lại trong đài truyền hình. Nhưng bây giờ thì không phải như vậy, dĩ nhiên cũng sẽ không làm khó Đái Tình, tuy rằng đài truyền hình này là của hắn nhưng dù sao Đái Tình cũng đã vất vả suốt bốn năm, không thể nói bỏ là bỏ được …

Đái Tình cười khổ, “Ngươi cần khách khí với ta như vậy sao ? Làm bằng hữu thì không nên nói những lời này, ta hy vọng ngươi có thể coi ta là một người bạn chân chính, được không ?”

“Dĩ nhiên ! Chúng ta không phải là bạn sao ? Dạ dày như thế nào rồi ? ” Gia Đường thật muốn nhanh chóng trở về, không muốn cho Bạc Hà chờ đợi, trên thực tế hắn cũng không ngờ là sẽ gặp Đái Tình ở nơi này …

“Tốt !”

“Vậy ta đi ” Gia Đường xoay người

Đái Tình cũng đang muốn đứng dậy, chợt thấy Bạc Hà đứng ngoài hành lang ngó đông ngó tây dường như là tìm kiếm cái gì, nàng nở ra một nụ cười âm hiểm, ngay sau đó nàng nghiêng gót chân một cái, ai u một tiếng. Gia Đường vội vàng quay người lại, đến gần đỡ nàng dậy, ” Không sao chứ ?”

Lúc này Bạc Hà vừa đứng trước cửa phòng nước, nhìn vòng quanh bên trong, vừa vặn nhìn thấy tư thế mập mờ của hai người bọn họ, hơn nữa vẻ mặt Gia Đường lại khẩn trương như thế. Bạc Hà thật là muốn chạy đi … thế nhưng đôi chân nàng lại không chịu nghe lời, chẳng lẽ lại đi vào, nhưng đi vào thì nàng sẽ làm gì ? Chỉ trích bọn họ ? Hay là vờ như không nhìn thấy ? …

“Ta không sao! Mau buông.” Đái Tình cố ý đẩy Gia Đường ra, làm như không nhìn thấy Bạc Hà

“Không có chuyện thật sao ?”

“Thật, chẳng qua là không chú ý thôi, không có gì đáng ngại …” Vừa nói vừa làm bộ đứng dậy, kết quả là ngã xuống trước mặt Gia Đường

Gia Đường lại nghiêng thân thể xuống đỡ Đai Tình, “Ngươi nhìn ngươi kìa, như vậy mà không có đáng ngại sao ? Vẫn là ta đưa ngươi đi a …”

“Không cần, ta không có gì, ngươi mau trở về xem Bạc Hà …”

“Ta đầu tiên là đỡ ngươi đi, đi thôi” Vừa nói hắn vừa đỡ Đái Tình đi

“Bạc hà… Ngươi đừng hiểu lầm, ta…” Đái Tình vờ như khẩn trương, bộ dáng giống như bất ngờ nhìn thấy Bạc Hà xuất hiện

Từng màn “thân mật” của hai người diễn ra trước mặt Bạc Hà, nếu như là người khác, nàng có lẽ không để ý chút nào, ngược lại lại là Gia Đường, có thể là người khác thì nàng sẽ tin tưởng hắn, nhưng là Đái Tình thì nàng không thể chấp nhận

Gia Đường thấy Bạc Hà không nói gì cảm thấy mất tự nhiên, hắn cảm thấy nếu nói rõ ra thì Bạc Hà sẽ như trước đây mở lòng rộng lượng, hắn quên mất trong lòng Bạc Hà đã có một “vách ngăn cách” với Đái Tình… “Bạc Hà, ngươi tới đúng lúc lắm, vừa rồi Đái Tình bị trặc chân, chúng ta đỡ nàng đi đi, được không ?”

Bạc Ha thất thần gật đầu, cùng Gia Đường dìu Đái Tình ra ngoài

“Gia Đường, để ta tự đi là được, ta cảm thấy không có gì đáng ngại” Đái Tình nhìn vẻ mặt Bạc Hà, trong lòng thầm có một chút đắc ý

Gia Đường nhìn thoáng qua gót chân khập khễnh của nàng, “Hay là thôi đi, chúng ta làm sao yên tâm được, cũng không xa lắm mà”

Đái Tình “cảm kích” nhìn Bạc Hà, “Bạc Hà, cảm ơn ngươi”

Dìu Đái Tình vào xe, Bạc Hà nói với Gia Đường : “Ta còn có việc, ngươi đi trước đi”

“Một lát ta và ngươi cùng nhau …” Gia Đường lúc này mới cảm giác Bạc Hà có chút không ổn, nhưng hắn lại không biết làm như thế nào …

“Không cần, trặc chân không thể trì hoãn, mau đi đi.” Nói xong mình chuyển trên người một chiếc xe taxi, Gia Đường lái xe theo sát phía sau.

Bạc Hà nhìn chiếc xe phía sau, cảm thấy trong lòng có cảm giác sợ hãi, thật ra thì nàng không muốn nhìn thấy bọn họ thân mật với nhau như vậy trước mặt mình, cho dù biểu hiện của Đái Tình trước mặt mình như thế nào, tâm nàng vẫn không khống chế được …

“Sư phụ, phiền ngài cắt đuôi chiếc xe phía sau …”

“Được rồi” Vì đang ở khu náo nhiệt, xe trên đường rất nhiều, chỉ cần một chiếc đèn đỏ là có thể cắt đuôi một chiếc xe, Bạc Hà nhìn thấy chiếc Rolls-Royce biên mất trước mặt, trong lòng lại dâng lên cảm giac cô đơn
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.