Edit: Mojito
Beta: Mộng
Mạnh Chiêu nói xong, đình nghỉ mát huyên náo đột nhiên yên lặng mấy giây, chỉ còn lại tiếng nước chảy róc rách.
Qua một hồi lâu, Trần Bích Như mới nhẹ giọng hỏi: "Kỳ Đinh, là Kỳ Đinh nào?"
Ngay cả mặt lão gia tử cũng xuất hiện vài phần kinh ngạc.
Mạnh Chiêu nhướng nhướng mày: "Lời này của bác dâu cả, xung quanh chúng ta chẳng lẽ còn có người thứ hai tên là Kỳ Đinh sao?"
"Đang yên đang lành, sao cậu ta lại tặng đồ cho cháu, không phải cháu với cậu ta..." Bác dâu hai cũng không nói hai chữ bất hòa ra khỏi miệng, nhưng những người đang ngồi làm sao không biết ý tứ bà ấy.
Mạnh Chiêu xua xua tay: "Đều là hiểu lầm, nếu bác hai thích bộ trà này, hôm nào lúc cháu ăn cơm với anh ấy, sẽ giúp bác hỏi một chút, nhưng mà lúc anh ấy đưa đồ này cho cháu đã nói cho cháu biết, bộ trà này vốn là anh ấy tìm người có chuyên môn làm theo yêu cầu, cho nên cháu cũng không thể cam đoan nhất định có thể tìm được một bộ khác cho bác."
Một đoạn lời nói ở nhà họ Mạnh này khiến trong lòng người lớn nổi lên sóng to gió lớn, giữa những câu chữ này Mạnh Chiêu thể hiện rõ hàm ý bên trong ngay lúc nói: Quan hệ của cháu với Kỳ Đinh rất không bình thường.
Đương nhiên không bình thường như thế nào, thì bọn họ tự mình suy đoán.
Chuyện tùy tiện hỏi thăm này đã có thể biết được sự việc, tất nhiên là Mạnh Chiêu không có khả năng nói dối, trong lòng Trần Bích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-sup-do-hinh-tuong/235310/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.