Đèn trên hành lang chốc lát thì bật sáng, sau đó lại tối đi, Chúc Tinh Dao bị Giang Đồ ôm thật chặt, cho đến khi điện thoại di động vang lên, Giang Đồ một tay ôm cô, một tay lấy điện thoại di động ra nhận máy, lão Viên suy sụp: “Đại ca của tôi, cậu đang đuổi theo Chúc Tinh Dao đấy à? Cậu có quay lại không vậy! Hợp đồng này còn ký nữa không? Tôi không thể chống đỡ được nữa! “
Giang Đồ cúi đầu nhìn Chúc Tinh Dao, thấp giọng nói: “Hiện tại tôi đang ở dưới lầu.”
Anh cúp điện thoai, Chúc Tinh Dao ngưỡng mặt lên, môi của cô rất đỏ. Giang Đồ kéo khăn quàng cổ lên, quấn lại, che đi nửa khuôn mặt của cô: “Em muốn lên lầu với anh không? Đợi lát nữa anh chở em về nhà.”
Mắt Chúc Tinh Dao vẫn còn đỏ, cô như thế này thì không tiện để gặp người khác. Cô lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Em ngồi trên xe đợi anh.”
Giang Đồ dắt cô, từ khu B đến khu A, tìm xe của anh.
Anh mở cửa xe, đưa chìa khóa xe cho cô, cúi đầu nói: “Chờ anh.” Chúc Tinh Dao nhẹ nhàng gật đầu, Giang Đồ xoay người đi lên lầu, bước chân rất nhanh.
Giang Đồ trở lại nhà hàng, lão Viên và khách mời đang từ phòng VIP đi ra, anh vội vàng tới xin lỗi: “Thật xin lỗi, vừa rồi tôi có việc vô cùng quan trọng, lần sau tôi mời sẽ mời hai người đến một nhà hàng khác, tôi thành thật xin lỗi.” Anh nói tiếng Đức.
Người đàn ông người Đức dường như không bận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-sao-roi/2449380/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.