“Cô Lục, xin hỏi có thể bắt đầu chưa ạ?” Dương Vũ Nịnh cẩn thận dò hỏi người trước mặt.
“Đương nhiên.” Lục An mỉm cười, cũng không quên nhắc nhở: “Không cần gọi chị là cô giáo đâu.”
Có gió thổi vào sân kéo lá cây rung động sàn sạt. Ánh mặt trời hôm nay rất đẹp, chúng xuyên qua kẽ lá rơi xuống người cô. Ở bên ngoài Lục An cũng vẫn xinh đẹp vô cùng. Cô xinh đẹp từ trong ra ngoài, hồn nhiên thiên thành, không có chút dấu vết ám đục nào cả. Đây là lần đầu tiên Dương Vũ Nịnh tiếp xúc gần gũi với cô thế này.
“Vậy…” Dương Vũ Nịnh gãi đầu, thử gọi cô: “Lục… Lục Lục?” Đây cái tên thân yêu mà người hâm mộ gọi cô.
“Được nha.” Cô gật đầu.
Dương Vũ Nịnh mở máy ghi âm rồi đặt lên bàn, cô ấy ngồi ở ghế đối diện, ngẩng đầu lặng lẽ quan sát mảnh sân này.
Thật ra khi Dương Vũ Nịnh đi vào cô ấy đã quan sát một lần rồi, trong sân trồng rất nhiều hoa. Mùa xuân đã đến, hoa trên giàn đua nhau khoe sắc. Trong góc sân có một cây quýt, thời tiết phương Bắc không dễ nuôi quýt nhưng cây quýt này lại được chăm sóc rất tốt, cành lá sum suê.
Dương Vũ Nịnh mở sổ tay ra hỏi những vấn đề mà chủ biên yêu cầu phải hỏi.
“Lục Lục, lần này nhận được nữ chính xuất sắc lần nữa, chị có cảm xúc gì khác với lần đầu không? Liệu có thấy đã quen rồi không?”
“Không có gì khác cả.” Lục An cười: “Vẫn kích động như trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-sang-cho-anh-den/3316640/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.