Chương 4
Editor: Qing Yun
Anh nói: “Đừng gây chuyện ở chỗ này.”
Sáu chữ rõ ràng.
Trong không khí như có mùi thuốc lá và bạc hà hỗn tạp, rất nhạt, giống y như lúc ở trước cửa bách hóa anh Mông.
An An quay đầu lại.
Ngõ hẹp dài mà tối, bóng tối kéo dài tới tận đêm cuối, Lục Ngang tùy ý tựa người vào tường, vóc người cường tráng. Trên người anh không có một tia sáng, nhập vào một thể với bóng đêm.
Giống như thú ngủ đông chợt giật nhẹ móng vuốt.
Anh chậm rãi đứng thẳng dậy.
Dáng người cao lớn mà nhẹ nhàng.
Lục Ngang đi tới.
Đi đến dưới ánh trăng, lúc này mới nhìn rõ khuôn mặt cương nghị lạnh nhạt của anh.
Đao Sẹo nhanh chóng cảm nhận được áp bách, gã oán giận giơ dao nhỏ, không vui nói: “Mẹ nó, mày là thằng nào?”
“Lục Ngang.”
Anh trả lời đơn giản.
Cho tới giờ, Đao Sẹo chưa từng nghe đến cái tên này, gã cười lạnh, chỉ chính mình rồi hỏi Lục Ngang: “Biết ông mày là ai không?”
“Không biết.”
“Không có hứng thú.”
Lục Ngang trả lời rõ ràng.
Đao Sẹo lập tức cảm thấy mất mặt, mặt mũi trướng đỏ bừng, gã nhe răng hung ác nói: “Mẹ nó, bớt xía mõm vào việc người khác!”
“Không muốn quản, mày làm ồn đến tao.”
Lục Ngang lười biếng đứng chỗ đó, giọng điệu vẫn đạm mạc như trước.
Giày leo núi dẫm trên mặt đất, đôi chân dài có lực, bên hông hơi rũ, hai tay cắm vào túi quần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-sang-cho-anh-den/2768521/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.