Editor: Qing Yun
An An lạnh nhạt nhìn chằm chằm Thẩm Tịch: “Thẩm Tịch, anh không nên tên là Thẩm Tịch, phải gọi là thần kinh thì đúng hơn.” Cô đưa ra lời đánh giá xuất phát từ nội tâm.
Thẩm Tịch vừa lái xe vừa gật đầu tán đồng: “Em coi như tôi thần kinh.” Anh ta mặt dày, không sao cả: “Dù sao em không thể xuống xe, đi thôi, đi phát bệnh cùng tôi.” Anh ta lái xe rất nhanh, đi một đường từ cao tốc thẳng về phía đông.
An An lười cãi cọ với loại người này, thuần túy chính là lãng phí thời gian, cô bèn quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Phong cảnh ngoài cửa sổ thay đổi liên tục, từ Bắc Kinh đi về phía đông, dần dần có thể ngửi thấy mùi mặn của gió biển.
Thẩm Tịch đưa An An đi Bắc Đái Hà. Ánh mặt trời, bờ cát, biệt thự độc lập. Bọn họ đến nơi vào đầu chiều, quản gia đã chuẩn bị cơm trưa từ trước. Bò bít tết loại ngon nhất phối hợp với rượu vang đỏ, bàn ăn bên cửa sổ, mặt nhìn ra biển rộng, xuân về hoa nở.
Biết An An dùng dao nĩa không quen, Thẩm Tịch cố ý dặn quản gia cắt thành miếng nhỏ. Bây giờ đồ ăn ngon miệng được bưng lên bàn, nhìn là muốn động tay ngay. An An cũng không làm dạ dày mình chịu thiệt. Cô ngồi ở đối diện thản nhiên ăn uống, chỉ là không nói lời nào.
Thẩm Tịch cũng không vội, anh ta nói: “Khi còn nhỏ bố mẹ tôi rất bận rộn, không có thời gian quản tôi, tôi liền thường xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-sang-cho-anh-den/2768266/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.