Nụ cười vô lại trên mặt Cố Diễn biến mất, từ từ thay thế bằng vẻ thâm trầm nghiêm chỉnh, Diệp Cẩn rất ít khi nhìn thấy Cố Diễn như vậy. 
CốDiễn dựa lưng vào ghế ngồi, như muốn nhìn thấu Diệp Cẩn, Diệp Cẩn cũngcảm thấy hơi mất tự nhiên khi bị người ta nhìn chăm chú, vì vậy quay mặt đi. 
“Coi như em chưa hỏi gì cả.” 
Bỗng nhiên Cố Diễn cườilên, tiếp tục trả lời Diệp Cẩn: “Một cô gái tốt chính là khi bị đàn ôngnhìn chằm chằm thì sẽ đỏ mặt, có lẽ chính em không biết, nhưng như vậythật sự rất đáng yêu, vô cùng...... Hấp dẫn......” 
Diệp Cẩn nhăn mày lại, cố gắng cắt đứt lời nói càng ngày càng tùy tiện củaCố Diễn: “Cố tổng, anh có muốn nghe chuyện trước kia của em hay không?” 
Cố Diễn lịch sự dùng tay làm dấu mời, Diệp Cẩn cầm hồng trà trên bàn lên,nhẹ nhàng uống một hớp: “Đây là loại hồng trà Kim Ti em thích nhất, loại hồng trà này được trồng rất ít, chỉ có mấy thôn nhỏ ở Vân Nam xa xôimới có một ít đồi chè trồng loại trà này.” 
Đối với việc Diệp Cẩncực kì hiểu về trà, từ lâu Cố Diễn đã cảm thấy rất kỳ lạ, trước kia, mỗi một lần cô đều có thể dùng tốc độ cực nhanh để xác định chủng loại trà, thậm chí còn có thể nói nơi nó sinh sống. 
“Việc này có liên quan đến chuyện trước kia của em hay sao?” 
“Khi còn sống, ba em cực kì thích uống trà, từ lúc lên năm tuổi em đã có thể phân biệt rõ đâu là trà xanh, hồng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-qua-khu-cua-em/3160529/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.