Editor: Mèo coki
Đợi một hồi, rốt cuộc điện thoại di động cũng báo có tin nhắn: “Tôi là LệDĩ Thần, không nên cứng đối cứng với tài xế, cố gắng kéo dài thời gian,mở định vị ra, tôi sẽ đến ngay.”
Khi đọc được tin nhắn này thìcuối cùng lo lắng của Diệp Cẩn cũng tạm ổn định lại, tài xế cũng pháthiện ra gì đó, nói với Diệp Cẩn: “Chắc cô cũng đã biết ý đồ của tôi rồi, vậy thì tôi cũng không vòng vèo với cô nữa, công ty du lịch của chúngtôi chính công ty đen, chẳng qua cô đừng sợ, chỉ cần cô ngoan ngoãn phối hợp thì cái mạng nhỏ của cô sẽ không bị nguy hiểm, nhưng điều kiện đầutiên là cô phải ném điện thoại ra ngoài cửa sổ, nếu không thì tôi sẽkhông khách khí với cô nữa.”
Hai tay Diệp Cẩn đan chặt vào nhau,cố gắng bình ổn lại hốt hoảng của mình, khiến cho chính mình tỉnh táolại: “Được rồi, tôi không phản kháng, tôi ném......”
DiệpCẩn đấu tranh một lát, chỉ có thể theo lời tài xế ném điện thoại đi,nhìn ra ngoài cửa sổ đã thấy điện thoại vỡ ra từng mảnh nhỏ, trong lòngDiệp Cẩn lạnh lẽo.
“Lệ Dĩ Thần, nhất định anh phải tìm được tôi......” Diệp Cẩn hốt hoảng thầm nghĩ.
Tài xế hài lòng, gật đầu: “Nghe lời là tốt, nghe lời thì da thịt sẽ không chịu khổ.”
“Anh nói cái gì tôi cũng làm rồi, vậy không phải anh nên nói cho tôi biếtmục đích của anh sao, nói cách khác là các anh muốn cái gì? Tiền? Hay là sắc?”
Tài xế cười một tiếng: “Muốn tất.”
Nghe vậy, hoảngsợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-qua-khu-cua-em/3160503/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.