Editor: Mèo coki 
Đấu tranh thật lâu, Diệp Cẩn bấm một dãy số, không muốn nhưng cuối cùng vẫn phải gọi. 
“Tôi là Mục Thiếu Đường, xin hỏi ai vậy?” 
Diệp Cẩn không ngờ người nghe điện thoại lại là Mục Thiếu Đường, theo lýthuyết thì Mục Thiếu Đường rất ít khi trở về nhà chính, sao hôm nay lạilà anh ta nghe điện thoại? 
“Này? Là ai vậy? Nếu không lên tiếng thì tôi cúp máy đấy.” 
“Đừng cúp...... Tôi là Diệp Cẩn.” 
“Diệp Cẩn? Rốt cuộc thì cô cũng biết gọi điện thoại về nhà rồi, cô có đầu óchay không hả, xảy ra chuyện lớn như vậy mà bây giờ mới gọi điện thoại về nhà.” Sau khi biết đó là Diệp Cẩn thì sự tức giận trong giọng nói củaMục Thiếu Đường dâng cao. 
Diệp Cẩn không hiểu nhíu mày, cô vàanh ta lại không có quan hệ gì, anh ta kích động gì vậy, xem ra có lẽ là bởi vì chuyện của cô mà mẹ cô đã quậy đến mức nhà họ Mục gà chó khôngyên, nếu không thì làm sao Mục Thiếu Đường lại tức giận như vậy. 
“Mẹ tôi đâu rồi? Phiền anh gọi mẹ tôi nghe điện thoại.” Diệp Cẩn tự động bỏ qua cảm xúc của Mục Thiếu Đường, gọn gàng dứt khoát, không muốn lãngphí thời gian để hỏi. 
“Bây giờ cô mới biết hỏi việc này sao? Bởivì cô mà bà ta nhất định bắt ba tôi dựa vào quan hệ để tìm cô, nhưngthành phố J không phải là địa bàn của ba tôi, ông mới hơi do dự thì đãbị mẹ cô lật bàn ăn, một mình đến thành phố J tìm cô.” 
Quả nhiênmẹ cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-qua-khu-cua-em/3160491/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.