Lúc nói chuyện, vẻ mặt Lệ Dĩ Thần hết sức nghiêm túc, điều này làm cho Diệp Cẩn chợt nhớ tới lúc còn ở đại học A nhiều năm trước, trong giờ học thực hành thao tác trên mô hình nhà gỗ, cô và Lệ Dĩ Thần bị phân vào hai nhóm khác nhau, đêm trước hôm đó bởi vì Lương Tuyết Ngưng và Quý Thừa đi chơi quốc khánh về khuya nên dáng vẻ hai người đều phờ phạc rũ rượi, lúc thực hành làm hại Diệp Cẩn cùng tổ thiếu chút nữa không hoàn thành được kiểm tra, nhận thấy thời gian sắp hết mà bài thực hành vẫn chưa làm xong, Diệp Cẩn quả thật rất muốn khóc, nhưng vào lúc này, Lệ Dĩ Thần vừa vội vàng làm chuyện của mình vừa cười nói với Diệp Cẩn: "Đồ ngốc, có anh ở đây rồi, đừng lo lắng, lát nữa anh sẽ giúp em giải quyết."
Thấy Diệp Cẩn vẫn nhìn chằm chằm vào mình, khóe miệng Lệ Dĩ Thần nhếch lên: “Ăn no chưa? Ăn no rồi thì theo anh đi xem xét đê biển này một chút."
Diệp Cẩn lập tức tỉnh táo lại, nhanh chóng đứng lên: “Ăn no rồi, bây giờ đi thôi."
Thủy triều đã rút, rốt cuộc đê biển đang xây bước đầu cũng hiện ra trước mắt, mặc dù thiết kế của đê biển rất đẹp nhưng khi nhìn thấy sóng bạc đầu vỗ mạnh vào đê biển thì không ai có thể cười được.
Người phụ trách hạng mục đi tới bên cạnh Lệ Dĩ Thần, run rẩy báo cáo: "Lệ tổng, đây là số liệu báo cáo về mực nước biển những năm gần đây nhất, anh xem đi, số liệu không có vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-qua-khu-cua-em/3160426/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.