Anh và cô từng có sự tiếp xúc thân mật nhất trên đời, cơ thể giao thoa, hơi thở hòa làm một, nhưng, anh trước nay lại chưa từng hôn lên môi cô.
.
Từ Viện Thành phố mới vừa đến nhận chức được một tuần bước ra, Hàn Thuật quay đầu nhìn tấm quốc huy trang nghiêm và những cây cột chống màu ghi sừng sững nguy nga đầu bậc thềm cao. Bỗng nhiên anh nhớ đến nữ thần chính nghĩa mà người mẹ nuôi có thể cả nửa đời còn lại sẽ phải sống trên giường bệnh của anh thường hay nhắc đến – mắt che, áo choàng trắng, một tay cầm gươm một tay giữ cân công lý, tượng trưng cho đạo đức, cương trực, lý trí, công bằng, còn quấn một con rắn quanh gươm, đạp một con chó dưới chân. Rắn và chó lần lượt đại diện cho thù hận và tình cảm, chính nghĩa chân chính bắt buộc phải vứt bỏ cả hai điều này. Nhưng làm bao giờ cũng khó hơn nói.
Anh đề nghị ra đi, cấp trên cũng chẳng kiên trì muốn giữ, những chuyện còn lại chỉ là vấn đề thủ tục mà thôi. Các đồng nghiệp tuy không hiểu nổi nhưng trong lòng chỉ e đều nghĩ, với thân phận công tử như anh muốn đi đâu mà không thuận buồm xuôi gió? Chỉ có Hàn Thuật mới biết, sự thuận buồm cả đời này của anh cũng đồng nghĩa với chẳng có gì hết. Thứ anh tin tưởng giờ đã tiêu tan, cả đời này hai bố con liệu còn có thể tha thứ cho nhau hay không không cần hỏi cũng biết, quan trọng nhất là, anh cũng xác định hành vi điên cuồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-nhin-ve-phia-em-tap-2/2383169/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.