Cô muốn gặp Trần Khiết Khiết một lần. Vì nhiều khi, cô bất chợt cảm giác, Trần Khiết Khiết chính là cô, cô chính là Trần Khiết Khiết, hai người là hai mặt của tấm gương, trái ngược mà lại tương thông.
.
Cát Niên tỉnh giấc bên gối, không còn thiêu thân, không còn bướm, không còn tiếng còi sắc lạnh buốt nhói linh hồn, không còn cảnh chen chúc đi đánh răng rửa mặt, chỉ có mùi không khí trong lành riêng có vào mỗi buổi sớm trong vườn, ánh nắng len qua lá cây hắt bóng xuống bậu cửa sổ. Cô dường như vẫn có thể cảm nhận thấy, người ấy đang đứng đợi dưới gốc cây, khẽ nhắm mắt thư thái, và có lẽ chỉ một giây sau, anh sẽ mỉm cười đẩy cửa bước vào.
Cô thấy không có gì có thể khiến cô có cảm giác khoan khoái và yên ả như lúc này.
Đánh răng rửa mặt qua loa xong, Cát Niên tới quán chú Tài lấy sữa tươi như thường ngày. Chú Tài nhìn thấy cô liền cười tươi như hoa.
“Cát Niên à, sao cả đợt này thần Cổ phiếu không tới đây nhỉ?” Chú Tài nửa đùa nửa thật hỏi, vừa như chuyện phiếm giữa những người hàng xóm, vừa như hy vọng vào mấy cổ phiếu đang có trong tay.
Cát Niên cười nói: “Anh ta sao dám đến thường xuyên chứ, nhỡ chú kiếm bộn tiền trên sàn chứng khoán thì còn tâm trí nào để mắt đến cái quán nhỏ này, lúc ấy tìm đâu ra chỗ bán sữa bò ngon nhất thành phố nữa?”
Cái cửa hiệu nhỏ này sớm đã từ người chủ đầu tiên qua tay nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-nhin-ve-phia-em-tap-2/2383093/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.