Em thấy không, Hổ này, rồi Sư tử này, suốt ngày chạy nhảy đúng không, nhưng chúng nó giỏi lắm cũng chỉ sống được mấy chục năm là cùng, thế nhưng con Rùa thì khác, mặc dù Rùa suốt ngày chỉ ru rú trong cái mai của mình, thế nhưng nó lại sống được hàng chục nghìn năm. Trận ốm này thực sự làm anh tỉnh ngộ ra rồi, sống lâu là nhờ… bất động.
.
Hàn Thuật cảm cúm nặng. Chu Tiểu Bắc cảm thấy áy náy vì hôm đó đã tháo chạy trước lúc lâm trận, có gọi điện cho Hàn Thuật định mời anh ăn cơm để xin lỗi, nghe giọng nói khản đặc của anh cô mới biết anh bị ốm.
Hôm đó, Hàn Thuật đã xin nghỉ phép ở nhà cả ngày, Chu Tiểu Bắc thấy anh không có ý định ra ngoài, liền bất ngờ tốt bụng đề nghị đến nhà thăm anh, bất chấp nguy cơ có khả năng bị lây bệnh. Hàn Thuật ở đầu dây bên kia ho một hồi lâu, anh không hề từ chối nhã ý của cô.
Chỗ ở của Hàn Thuật rất gần chỗ anh làm, tuy Chu Tiểu Bắc chưa lên nhà anh bao giờ, nhưng từ lâu cô đã nghe nói về khu nhà được đông đảo giới tư sản yêu thích này. Tiểu Bắc thấy khu nhà này quả thật rất hợp với phong cách thẩm mỹ của Hàn Thuật, anh là người đến sợi tóc cũng muốn khắc một bông hoa thuỷ tiên trong đó. Nếu là cô, cô còn lâu mới bỏ ra từng đấy tiền để mua cái chỗ như chuồng chim bồ câu thế này ở khu trung tâm, có số tiền này, thà về nông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-nhin-ve-phia-em-tap-1/1988679/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.