Người lùn đeo kính vừa gầy guộc vừa nực cười năm xưa lại trở thành cậu thiếu niên thanh nhã đầy tự tin, con gái ngưỡng mộ xếp hàng dài, còn cô gái từng là nàng công chúa Bạch Tuyết lớn lên lại thành cô thiếu nữ ngu ngốc bám gót hoàng tử bạch mã.
.
Từ hôm đó, cái tên Vu Vũ đã xuyên suốt thời thanh xuân của Cát Niên.
Mỗi lần chạy bộ buổi sáng họ vẫn cứ người chạy trước người chạy sau như đã ngầm hẹn với nhau. Trước khi ra khỏi nhà, Cát Niên đều lén giấu một quả táo hoặc quả quýt vào túi áo thể thao, khi chạy đến chỗ không người, cô quay lại ném cho Vu Vũ: “Tiểu hòa thượng, bắt lấy này!”
Vu Vũ thích ăn táo, nếu quýt ngọt, rất ngọt, thì cậu sẽ giữ lại mang về cho bà nội. Vu Vũ và bà sống dựa vào nhau nhờ vào bảo hiểm xã hội dành cho người nghèo. Bà Vu Vũ tuổi đã cao, cuộc sống cũng không dễ dàng gì, Vu Vũ muốn đối xử tốt với bà một chút.
Sau khi lên trung học, Vu Vũ và Cát Niên lại được phân vào cùng một lớp. Trong lớp họ không tụm lại thầm thì với nhau như những người bạn thân thiết, nhưng nếu có người bắt nạt Cát Niên, Vu Vũ sẽ lặng lẽ tiến lại gần kẻ đó. Cậu không cần phải động tay động chân, chỉ với thân phận con trai của tội phạm giết người thôi đã đủ để khiến người khác cảm thấy chuyện gì cậu cũng làm được rồi.
Khi tan học Cát Niên cũng bắt đầu trở về nhà trên con đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-nhin-ve-phia-em-tap-1/1988654/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.