Từ miếu đến bờ sông giống như từ cõi hư vô trở về với trần gian vậy. Trên người hai đứa trẻ không còn một xu dính túi, chẳng trốn được đến chân trời góc bể, rốt cuộc thì cũng phải quay trở về.
.
Cát Niên và Vu Vũ chạy xuyên qua đồng mía, băng qua con đường đất, qua trạm xe buýt duy nhất ở gần đó, trên đường còn suýt chút nữa đâm vào một chiếc xe đạp đang phóng nhanh. Cậu thanh niên cầm lái quá sợ hãi đến nỗi quăng cả xe đi, cô gái ngồi đằng sau cũng suýt ngã nhào xuống đất.
Vu Vũ ngoái đầu lại nói với cô gái đó “tôi xin lỗi” rồi cả hai lại tiếp tục chạy, nhưng Cát Niên dường như nghe thấy tiếng hét ở phía sau lưng cô: “Tạ Cát Niên, con bé thần kinh kia, có ma đuổi theo cậu à? Cậu chạy đến cái nơi quái quỷ nào thế hả?...”
Nghe giọng điệu và lời nói kia, Cát Niên nhớ ra anh chàng tay cầm vợt cầu lông, mặc bộ đồ thể thao đèo cô gái xinh đẹp trên chiếc xe đạp là ai rồi. Đúng rồi, dạo này có một sân cầu lông vừa mới khai trương ở đây. Cô quay đầu nhìn lại nhưng bóng dáng anh ta đã trở nên nhỏ bé, nhìn chẳng rõ mặt nữa.
Cát Niên đã quên mất cuối cùng Vu Vũ hay cô là người dừng lại trước. Cả hai đều đã thấm mệt, không thể tiếp tục chạy nữa, hai người đều khom lưng xuống thở hồng hộc, miệng mở hớp lấy không khí giống như những con cá sắp chết ở bờ sông hoang vu này. Đến bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-nhin-ve-em-tap-1/2140371/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.