“Anh… anh sẽ chậm lại…”
 
Tống Duật thở dốc, đem chân Từ Khánh Dung gác lên vai mình. Tay hắn đan vào tay cô, dịu giọng dỗ dành. Tốc độ bên dưới chầm chậm, nhịp nhàng ra vào.
 
Từ một tên ngốc lúng túng không biết phải làm gì, Tống Duật dần chiếm thế chủ động. Tư thế thay đổi linh hoạt, thuần thục khám phá người con gái nằm dưới thân mình.
 
Một hiệp, sau đó lại thêm một hiệp nữa. Tống Duật lật cô nằm sấp xuống dưới, hai chân dang rộng để hắn tiến vào từ phía sau. Cặp mông tròn trịa lắc lư trước mặt, Tống Duật không nhịn được mà bóp vài cái. Âm thanh rên rỉ yêu kiều vang hòa trong không khí, tạo nên một màn kích tình đầy sống động.
 
Ánh mắt mơ màng, Từ Khánh Dung không có ý thức về thời gian nữa. Không biết đã qua bao lâu, Tống Duật vẫn đang hì hục cày cấy bên dưới cơ thể cô. Một tay hắn đỡ lấy tấm lưng trần của Từ Khánh Dung, tay còn lại vòng qua gáy, gương mặt áp sát vào bầu ngực lớn, say sưa mút lấy đỉnh hồng.
 
“Ư… ư… ư…”
 
“Vợ ơi, có thích không? Em mau nói thích đi!”
 
“Ư… a, thích… thích lắm…”
 
Từ Khánh Dung nức nở thành tiếng, chìm đắm trong cảm giác đê mê mà Tống Duật mang lại. Nhưng hắn tinh lực hắn dồi dào, đến khi cô mệt lã rồi vẫn còn rất sung mãn, đem vật nam tính bên dưới chôn chặt trong cơ thể cô, không ngừng khuấy động.
 
Ai có thể ngờ, cho dù bị mất trí nhớ thì bản năng nguyên thủy nhất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-mot-co-hoi/3467139/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.