“Là em sờ trúng khiến nó dựng ngược lên, sao lại quay sang mắng tôi rồi?” 
Tống Duật đỡ lưng ngồi thẳng dậy, gương mặt nhăn nhó nhìn Từ Khánh Dung. Bên dưới hắn đang cảm thấy khó chịu còn phải ăn thêm một cú đạp từ cô, đau điếng. 
“Nhưng anh cũng đâu cần nói chuyện kiểu biến thái như vậy? 
Từ Khánh Dung đưa tay đỡ trán, nghĩ Tống Duật thật bị điên rồi. Cách nói chuyện không đứng đắn này đâu giống với phong thái thường ngày của hắn? 
“Em ngại sao? Ngại gì chứ, cũng đâu phải chưa từng nhìn qua nó.” 
“Còn từng cầm vào nó, không phải sao?” Tống Duật đắc ý nhìn dáng vẻ xấu hổ hận không thể kiếm được cái lỗ nào chui vào của Từ Khánh Dung. 
Cô bị hắn trêu chọc, thẹn quá hóa giận, gắt lên: 
“Anh đang có bệnh trong người sao?” 
“Có cần tôi đưa đến bệnh viện không?” 
Từ Khánh Dung cực kỳ nghiêm túc, hai mắt trừng trừng nhìn người đàn ông trước mặt rồi bỏ đi vào phòng tắm. Tống Duật cụt hứng, nhếch môi khinh khỉnh. 
Đúng là không có khiếu hài hước gì cả! 
Vệ sinh cá nhân xong, Tống Duật nhìn đồng hồ trên bàn vẫn còn sớm. Hắn thay bộ đồ âu phục sau đó xuống dưới dùng bữa sáng cùng Từ Khánh Dung. 
Cô không để ý đến hắn, cứ cắm mặt ngồi ăn. Phần vì muốn nhanh chóng đi khuất khỏi tầm mắt Tống Duật, phần vì cô bận dành thời gian để tìm kiếm chỗ ở mới. 
Ở đây rất tốt, cái gì cũng không phải lo. Chuyện trong nhà đều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-mot-co-hoi/3068497/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.