Cười ta phụ lòng[1] Nơi lắng sâu của số phận là những tháng năm tuổi trẻ của chúng ta, khi mà chúng ta không đủ lý trí và trải nghiệm để chống lại những sự mê hoặc vốn không nên đến gần đó, thế nên cho dù thời gian quay ngược lại, sự bốc đồng vẫn cứ bốc đồng, tin tưởng vẫn là tin tưởng, yêu tha thiết vẫn là yêu tha thiết, và rồi những sự đau thương, thất vọng cũng vẫn khó lòng tránh khỏi [1]Nguyên văn “Tiếu ngã như kim”, câu này trích trong bài thơ “Hái dâu” của Nạp Lan Tính Đức, nhà viết từ nổi tiếng đời Thanh. Cả hai câu liền nhau có nghĩa: Ánh trăng đã tình cười ta vô tình, cười ta đã phụ tình cảm nàng dành cho.
“Mời cô đi theo hướng này”, Thiên Chân đi theo nhân viên phục vụ mặc áo dài xường xám đi vào hành lang dưới ánh đèn êm dịu, ngầm đánh giá tất cả xung quanh. Bình phong vẽ hình họa với bộ khung được chạm khắc, bóng mai thấp thoáng, tiếng nhạc uyển chuyển nhẹ nhàng vang lên lẫn trong tiếng nước chảy róc rách, nhất thời khiến cho người ta tưởng như mình đi lạc vào không gian và thời gian nào khác. Đến khi tấm rèm hạt được vén lên, Thiên Chân nhìn thấy những người đang tụ tập uống rượu vui vẻ bên trong đó, mới cười đi vào. “Xin lỗi, tôi đến muộn!”, cô đi tới bên cạnh Tiểu Trịnh, đưa chiếc túi giấy tinh tế trong tay cho anh ta, “Một chút tấm lòng của tôi và Trần Úc, chúc sinh nhật vui vẻ.”
“Chào mừng đến với đại bản doanh của tôi”, Tiểu Trịnh ghé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-lam-lai-em-nhe/2205049/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.