Kim đồng hồ chỉ điểm đúng sáu giờ, Thân Bích khoác áo khoác rồi thong thả đi trên đoạn đường, giờ này cũng khá đông người đi trên đường, nhưng cậu vẫn cảm thấy cô đơn. Cậu nhớ cậu thường cùng với Trúc Đình đi học chung với nhau trên con đường này lúc trước. Ngẫm nghĩ lại thì thật sự mình cũng có hơi ghen tuông mà đánh mất tự chủ, khiến đôi bên bất hoà. Thật không thể không tự hận mình.
Công viên lúc này vắng người, chỉ có những tán cây xanh đang xì xào, những bông hoa rung rinh đung đưa, mọi thứ ở đây, mọi vật ở đây đều đang hưởng ứng làm một bản giao hưởng, Thân Bích ngó nghiêng một hồi thì thấy thân ảnh quen thuộc đang đứng ở gốc cây nhìn về đây. Cậu chậm rãi bước đến, chỉ cất tiếng chào rồi lại im lặng, Trúc Đình cũng không nói, chỉ nhìn cậu đang dùng cặp mắt trưng nhìn mình.
"Hôm nay trời thật đẹp"
Thân Bích nhìn lên bầu trời, mở lời phá tan không gian im lặng, Trúc Đình "ừ" một tiếng.
"Cậu vẫn còn giận?" - Trúc Đình không vòng vo đi thẳng vào vấn đề.
Thân Bích lắc đầu rồi cười nhẹ:" Cũng đã hết từ lâu, chuyện không đáng phải kéo dài"
"Thật ra tôi cũng không cố ý, chỉ là lúc đó không thể kiềm chế mà lại đánh cậu" - Gương mặt vẫn không biến sắc.
"Tôi cũng thấy mình có vẻ quá đáng"
"Vậy làm hoà đi"
"Ừ"
Rồi hai người lại nhìn nhau mỉm cười, Thân Bích sáp lại gần hắn kéo tay hắn đi về phía quán kem:" Tôi vẫn còn nợ cậu một chầu, vậy bây giờ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-duoc-yeu-em/185257/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.