Cô tắm cũng khá lâu nên khi cô ra khỏi nhà tắm cũng đã gần chín giờ. Cô ra ban công hóng gió. Trong màn đêm được nhấn lên bởi những ánh đèn vàng. Một cô gái cùng chiếc váy trắng đươc ánh trăng chiếu rọi. Gió thổi làm tóc cô khẽ bay lên. Như một bức tranh đêm tuyệt dịu. Bỗng có tiếng chuông điện thoại vang lên:
- Alo! Lạc Hy à cậu đã nói chuyện với anh ta về cuộc thi kia chưa ?
Là điện thoại của Hạ Vy. Cô điềm tĩnh trả lời lại:
- Tất nhiên là chưa rồi
Cô đưa điện thoại ra xa lỗ tai:
- CẬU CÓ BỊ NGỐC KHÔNG HẢ ? CHUYỆN QUAN TRỌNG NHƯ THẾ SAO LẠI CHƯA NÓI NHỠ ANH TA ĐỔI Ý THÌ SAO ?
Trái với Hạ Vy thì Lạc Hy lại điềm tĩnh trả lời:
- Bà cô ơi mình đã bị điếc đâu mà cậu lại hét lớn vậy. Một lát nữa mình sẽ đi nói với anh ta.
Sau đó hai người cùng nói chuyện them một lúc nữa thì cô mới cúp máy. Hạ Vy phản ứng như vậy là vì cô biết đây là cuộc thi mà Lạc Hy đã chờ đợi rất lâu. Lần này có cơ hội Hạ Vy không muốn Lạc Hy bỏ lỡ. Lạc Hy nghe thấy tiếng xe thì nhìn ra hướng cổng biệt thự. Cô thấy xe của Lâm Hải Thần đang chạy vào. “ Bình thường anh ta đề về muộn vậy sao ?” sau đó cô lấy một chiếc khăng choàng ngang người sau đó đi xuống phòng khách. Khi thấy cô đi
xuống anh thắc mắc :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-duoc-yeu-em-lan-nua/2814840/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.