17 năm sau
Cơn mưa lớn nặng hạt từng cơn xả xuống...
Cả khu vườn rộng của Dương gia chìm trong mưa gió một vùng trắng xóa không còn nhận thấy rõ cảnh vật....
Trong sảnh lớn của ngôi biệt thự cổ,người giúp việc đứng hai hàng, đầu ai cũng cuối gầm xuống..chẳng ai dám ngẩng lên...
-" Có gọi được cho nó không? "
Tiếng nói uy nghiêm, tức giận vang lên lấn cả tiếng mưa...
-" Mẹ...mẹ bình tĩnh, con đang gọi "
Dương Tĩnh thấy mẹ mình đang lên cơn thịnh nộ, ông cũng sốt ruột cầm điện thoại lên điện, nhưng điện thoại lại không liên lạc được, đành gọi cho thư kí...Ông rất sợ mẹ ông vì tức giận mà lên cơn mệt, nên đỡ bà ngồi xuống, nhẹ giọng khuyên ngăn...
-" Mẹ...mẹ đừng gấp, con đã cho người đi đón Tiểu Thanh rồi, chắc không sao đâu...còn Tiểu Phong chắc đang họp nên không nghe máy "
-" Đang họp,nó không coi lời nói của bà già này ra gì...Sáng nay mẹ đã cho người đến công ty nó thông báo..Hôm nay phải đón bằng được Tiểu Thanh...Con bé lần đầu đến thành phố này không biết đường biết xá, rủi đi lạc con nói mẹ làm sao ăn nói với Trần Nhã đây "
-" Được rồi...được rồi mẹ...mẹ đừng giận nữa....sẽ anh hưởng đến sức khỏe "
Bà Dương tức giận ngồi xuống ghế...Tuy tuổi đã gần sáu mươi nhưng sức khỏe bà rất tốt..con trai bà lo lắng thừa thải đây mà...
-" Tĩnh..anh nghĩ có khi nào Phong, nó đang tiệc tùng gì với mấy cô bạn gái của nó không?..Anh nhìn xem bây giờ không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-den-ngay-mai/2411282/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.