" Bốp "
Bàn tay không báo trước rơi mạnh vào khuôn mặt đẹp trai của Dương Phong....
Cái tát rất mạnh, bàn tay Bà Dương còn cảm thấy đau và tê rần, làn da mịn màn hằng rõ năm dấu tay.Mọi người xung quanh đều hoảng hốt, không khí im lặng như tờ...
-" Mày còn biết đường về nữa à.Sao mày không đi luôn đi.Mày có biết hôm nay mày làm chuyện ngu xuẩn gì không hả?...Tao đánh chết mày...tao không có đứa cháu như mày "
-" Mẹ...mẹ...bình tĩnh đi mẹ "
Dương Tĩnh thấy bà Dương kích động ông nhanh chóng khuyên ngăn bà...
-" Bà nội cháu xin lỗi...cháu biết cháu sai...nhưng cháu không thể thấy chết mà không cứu...Huống gì Chú Mạnh lại có ơn với cháu "
Dương Phong nhìn bà Dương giải thích...
nhưng không thể nào làm tan cơn giận của bà..
-" Có ơn.?Bao năm qua mày trả chưa đủ sao? Gia đình Sơ Mạnh xém phá sản mày cũng ra tay giúp nhà họ Sơ trả nợ... Sơ Linh bốc đồng mày cũng bao dung, dung túng cho nó..lại làm không ít chuyện cho nó...
Vậy mày nói xem, còn muốn trả ơn gì nữa...
Không lẽ vì vậy,mày muốn đem hạnh phúc của mày ra trao đổi...Vậy nếu Sơ Linh nó muốn mày lấy nó mày cũng sẽ làm sao?...
Mày xem Tiểu Thanh là gì,mày có nghĩ đến cảm giác của con bé không?"
Dương Phong cứng họng nói không nên lời...bà nội nói đúng,anh còn gì biện mình....
-" Bà...bà đừng tức giận "
Người luôn im lặng lúc giờ bất ngờ lên tiếng...Tuyết Thanh đứng dậy nắm bàn tay run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-den-ngay-mai/2411275/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.