Trái tim Ôn Lê hẫng một nhịp, khi nhận ra tay cô vẫn còn ôm lấy eo người đàn ông thì hai má liền nóng lên.
Cô hoảng loạn tách ra, trong lòng thì đang ảo não thầm tự trách sao bản thân lại bốc đồng như vậy, cô dời tầm mắt, không dám nhìn vào đôi mắt của Hạ Si Lễ lúc này.
Ánh mắt cô lơ đãng chạm phải một cục lông béo tròn trắng muốt, Ôn Lê chớp mắt kinh ngạc: “Tiểu Bạch Lê?”
Tiểu Bạch Lê đang lười biếng cuộn mình trên ghế sofa, mở mắt ra thấy Ôn Lê thì cả người nó dường như trở nên vô cùng phấn khích, lập tức nhảy vào lòng cô kêu meo meo.
Ôn Lê vội vàng ôm nó, cái đầu bụ bẫm ú nu cọ cọ vào người cô, móng vuốt xòe ra chống lên ngực cô khẽ cào một cái như là đang làm nũng với cô vậy.
Hạ Si Lễ đứng một bên nhìn thấy vị trí móng vuốt của con mèo kia thì sắc mặt tối sầm lại, anh nắm cổ lôi Tiểu Bạch Lê ra khỏi lòng Ôn Lê. Tiểu Bạch Lê vùng vẫy giận dữ, vươn mấy cái móng vuốt ra nhưng Hạ Si Lễ chẳng thèm để ý, anh thẳng tay ném Tiểu Bạch Lê vào cái ổ mèo của nó: “Còn ồn ào thì con đừng hòng có cá khô ăn nữa!”
Một người một con mèo nhìn nhau, Tiểu Bạch Lê vặn người, quay mông về phía anh.
Hạ Si Lễ nhìn Ôn Lê đang tò mò nhìn ngắm mọi thứ ở đằng xa cười nhẹ: “Đó là người của ông đây, biết chưa?”
Tiểu Bạch Lê tức giận ré lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-den-cung-gio/3549702/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.