Cổ tay truyền đến hơi nóng từ lòng bàn tay của người đàn ông báo hiệu cho Ôn Lê biết hết thảy mọi thứ đang diễn ra đều không phải là mơ.
Ôn Lê vẫn nhớ sinh nhật 18 tuổi năm đó Hạ Si Lễ đã chở cô bằng chiếc xe moto của anh đến đập chứa nước ở Nam Đàn để đón sinh nhật.
Thiếu niên Hạ Si Lễ tỏa sáng rạng ngời đứng trước mặt cô với chiếc bánh kem trên tay, giữa các ngón tay là điếu thuốc đang đốt dở châm lên ngọn đèn pháo hình trái tim cắm trên bánh kem.
Ước nguyện năm đó cô vẫn còn nhớ rõ từng điều một.
Cầu cho bà nội khỏe mạnh.
Cầu cho những người cô yêu thương đạt được mọi ước nguyện trong đời.
Cuối cùng, cô cầu mong cô và Hạ Si Lễ có thể mãi mãi ở bên nhau.
Bao nhiêu năm trôi qua rồi nhưng đất trời vẫn không hề rủ lòng thương xót cô chút nào, không có một ước nguyện nào của cô thành sự thật cả.
Ôn Lê ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn anh: “Kết hôn… Anh đang nghiêm túc?”
Bốn bề chìm vào vắng lặng.
Đáy mắt Hạ Si Lễ đỏ ngầu, áo sơ mi trên người nhăn nhúm lôi thôi, cả người anh toát ra mùi bia rượu quyện cùng mùi thuốc lá nồng nặc.
Anh nhìn cô chăm chú, trầm giọng đáp: “Ừ.”
Ôn Lê gật đầu chẳng chút do dự: “Được, em đồng ý.”
Hạ Si Lễ im lặng bất động thật lâu.
Tia sáng le lói yếu ớt của đèn pin rơi lên người Hạ Si Lễ, anh dựa vào tường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-den-cung-gio/3549699/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.