Lúc Ôn Lê và Sầm Khê đến sân thể dục khung cảnh xung quanh rất hỗn loạn, đa phần là đám nữ sinh đang thở dài tuyệt vọng.
“Hạ Si Lễ vậy mà không nhận nước của nữ sinh kia à?”, Sầm Khê ngạc nhiên hỏi.
“Người đó hình như đang học lớp 12-1 ban xã hội trường mình, người ta xinh đẹp như vậy mà Hạ Si Lễ cũng không thèm nhìn tới, tiêu chuẩn cao dữ vậy sao?”
Ánh mắt của mọi người đều đang đổ dồn vào Hạ Si Lễ.
Hôm nay anh chỉ mặc một chiếc áo thun ngắn tay màu đen, anh chụp lấy quả bóng rổ rồi đập mạnh xuống đất “bang, bang, bang—”, để lộ ra cánh tay rắn chắc mạnh mẽ với những đường gân mờ nhạt nổi lên trên, cả người anh nóng rực như một ngọn đuốc mang theo hơi thở đặc trưng trên người thiếu niên.
“Hết giờ nghỉ trưa rồi.” Lý Dịch Từ nhìn đồng hồ nói: “Quay lại lớp thôi.”
Hạ Si Lễ giơ tay lên ném quả bóng về phía rổ tạo thành một đường parabol và rơi chính xác vào rổ.
Anh dùng một tay cầm áo hoodie đang vắt ở một bên tùy ý mặc vào rồi sải đôi chân dài bước về phía Ôn Lê.
Khi anh đến gần Ôn Lê thậm chí còn có thể cảm nhận được hơi nóng tỏa ra từ cơ thể anh, khiến hai má cô nóng bừng.
Hạ Si Lễ nhướng mày nhìn cô: “Không mang nước tới à?”
Anh vừa dứt lời thì ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào Ôn Lê, cô buộc bản thân mình phải bình tĩnh: “Không có.”
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-den-cung-gio/3549673/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.