Ôn Lê nhất thời sửng sốt một chút, đợi đến khi cô phản ứng lại được lời nói của anh thì mặt nhỏ đã đỏ bừng.
Cô ngẩng đầu lên thì thấy dáng vẻ của Hạ Si Lễ vẫn đang rất thong thả, tâm tình không bị những lời nói ám muội của bản thân ảnh hưởng chút nào.
Bầu không khí đột nhiên yên tĩnh, Hạ Si Lễ cúi đầu nhìn cô nói: “Chờ tôi chút.”
Ôn Lê “Ừ” một tiếng, ngoan ngoãn ngồi yên uống trà sữa của mình. Cô nhìn theo bóng lưng thiếu niên đang chạy về phía căn tin, chưa đầy 5 phút thì anh đã quay trở lại, trên tay còn cầm theo hai cây xúc xích đưa cho cô: “Cho em nè.”
Ánh mắt Hạ Si Lễ lướt qua trên mặt cô, đôi mắt anh híp lại giọng điệu khinh khỉnh nói: “Nhóc con.”
Bị gọi là nhóc con lỗ tai Ôn Lê như ù đi, cô không cam lòng nhận thua nên chỉ đành nhỏ giọng phản bác: “Ngon lắm đó, anh không tin thì ăn thử một miếng đi.”
Ôn Lê nhướng mi, giơ miếng xúc xích lên đưa cho Hạ Si Lễ, anh đứng im lặng nhìn chằm chằm, khóe miệng cong lên vui vẻ.
Thấy Hạ Si Lễ chỉ đứng đó không phản ứng gì nên Ôn Lê tưởng anh không thích món này, cô vừa định rút tay lại thì cổ tay đột nhiên bị giữ lại.
Ôn Lê giật mình, ánh mắt nhìn Hạ Si Lễ.
Đập vào mắt chính là tóc đầu đinh cắt sát da đầu, tóc anh rất cứng, lông mày đậm nét cùng chiếc mũi cao thẳng. Hạ Si Lễ nghiêng người nắm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-den-cung-gio/3549668/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.