Ôn Lê cũng bị Hạ Si Lễ làm cho sợ hãi.
Mỗi đòn anh ra đều mạnh và hiểm hóc, kích thích thị giác một cách mạnh mẽ, khiến cho ai nhìn cũng đều sợ.
Giáo viên bị các bạn cùng lớp gọi tới, nhìn thấy học sinh đánh nhau nên lửa giận bốc lên: “Hai cậu đi theo tôi!”.
Trịnh Chí Hồng, chủ nhiệm bộ môn thể dục, có vẻ ngoài hung dữ, đối với đám học sinh cá biệt, nếu có thể động chân động tay thì ông nhất định sẽ không nhiều lời.
Tất cả mọi người đều sợ Trịnh Chí Hồng, kể cả Tống Trì.
Tống Trì đè nén cơn đau đang lan khắp người, đi theo Trịnh Chí Hồng khoé miệng bầm tím của hắn cong lên, trong lòng thì thầm chửi bới.
Hạ Si Lễ thì thản nhiên như không có gì, hai tay anh đút túi, vẻ mặt anh bình tĩnh lạ kỳ.
Khi anh đi ngang qua Ôn Lê, cô gọi anh: “Hạ Si Lễ.”
Anh dừng lại, cúi đầu nhìn cô, trong mắt cô gái tràn đầy hoảng sợ và lo lắng, anh không biết có phải do nốt ruồi đỏ dưới mắt cô hay không mà anh luôn cảm thấy cô gái nhỏ này sắp khóc.
Hạ Si Lễ cau mày, lặng lẽ nhìn cô vài giây rồi nói: “Không sao đâu.”
Trịnh Chí Hồng đưa hai người đến tòa nhà hành chính: “Đã xảy ra chuyện gì? Sao hai em lại đánh nhau?”
Tống Trì bị đánh là đáng tội nên chỉ biết giả ngu kêu đau.
Ánh mắt của Trịnh Chí Hồng rơi vào Hạ Si Lễ.
Anh đứng thẳng, tư thế có chút lười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-anh-den-cung-gio/3549655/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.