Sáng hôm sau, lúc Si Nhan tỉnh dậy trong phòng khách, Ôn Hành Viễn không có trong phòng ngủ. Mãi đến khi tắm rửa thay quần áo, cô mới nghe thấy tiếng khóa cửa. Si Nhan vừa lau tóc vừa bước vào phòng khác, đúng lúc tay cầm đồ ăn sáng, dáng vẻ phóng khoáng tiến vào.
Ôn Hành Viễn ngước mắt nhìn cô, gương mặt không hề có dấu vết của người say rượu, “Qua đây ăn sáng”, tay chân anh nhanh nhẹn đặt đồ ăn lên bàn. Thaasy cô chậm rì rì, anh đi thẳng đến trước mặt cô, nhận lấy khăn lau, “Để anh”.
Có lẽ vì mới ngủ dậy, giọng của anh có phần trầm thấp, khàn khàn, nghe vô cùng quyến rũ, còn động tác của anh lại quá mức tự nhiên, khiến cho người ta không thể chối từ. Si Nhan “Ừm” một tiếng để mặc anh lau tóc giúp cho cô.
Ôn Hành Viễn vẫn mặc chiesc áo sơ mi ngày hôm qua, âu phục vốn dĩ phẳng phiu giờ có phần nhau nhĩ, đầutóc cũng bù xù, cằm lúng phún râu khiến anh lại mơ hồ lộ ra vẻ lười biếng và gợi cảm.
Cảm nhậnđược ánh nhìn của cô, khóe mắt của Ôn Hành Viễn đượm đầy tình cảm ấm áp, Si Nhan “khụ” một tiếng hồng khỏa lấp sự lúng túng, “Vừa mới sáng ra đã nghe thấy tiếng anh đi qua đi lại, ngủ đủ rồi không thể an phận một chút sao?”.
Anh cười nhạo cô, “Nhìn thấy em ngủ y như con lợn con, anh còn tưởng em chưa tỉnh cơ, lớn tuổi thế này mà còn ngủ nướng, có mất mặt không hả?”.
Si Nhan nhướng mày, “Còn không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cho-ai-sanh-cung-troi-dat/2393500/chuong-2-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.