Hốc mắt Tô Dư dần nóng lên, trước mắt cô có chút mơ hồ, cô nắm chặt ngón tay: “Tô Thịnh, tình yêu như vậy còn quan trọng hơn so với việc em sẽ bị phán xử ư? Rõ ràng em có chứng cứ ngoại phạm, sao lại không chịu nói? Em giấu giếm như vậy, cho rằng bản thân rất vĩ đại à? Bọn chị tìm được Ôn Dao, Ôn Dao rõ ràng biết mọi chuyện, nhưng cái gì cũng không chịu nói, Ôn Dao vốn dĩ không quan tâm đến tính mạng của em! Cái em gọi là yêu, chỉ là tự mình cảm động, ngu xuẩn!”
Cô cố nén nước mắt: “Cho dù em không muốn để bên ngoài biết chuyện Ôn Dao hơn nửa đêm ở cùng học sinh nam, em sợ mọi người sẽ huỷ hoại thanh danh của cô giáo Ôn, nhưng có rất nhiều lý do để giải thích mà. Em ở gần đấy, em có thể nói giống chị như vậy, nói cô ấy bị bệnh, em đưa cô ấy tới bệnh viện, hoặc bất kỳ lý do nào khác……”
“Tô Dư.” Hoắc Nhiên ngăn cản cô.
Tô Dư hít mũi, mím môi. Cô biết rằng những lời như vậy bị nghi ngờ là dẫn dắt khai man.
Sắc mặt Tô Thịnh trắng bệch như tờ giấy trắng, ánh mắt càng ngày càng âm trầm, môi mỏng mấp máy, nhưng không nói được lời nào, tựa hồ nghi ngờ rằng vừa nãy Tô Dư chỉ lừa gạt mình mà thôi.
Ánh mắt Hoắc Nhiên lạnh lẽo bao phủ Tô Thịnh, anh mở miệng, giọng nói nghiêm túc lại lạnh nhạt: “Ôn Dao hút cần sa, cần sa trong căn hộ của cậu là của cô ta đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiu-an-tu-cung-phai-co-duoc-em/2752561/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.