Tôi ngồi yên tại bàn, tay nắm chặt ly cà phê đã nguội ngắt. Không khí trong quán vẫn ồn ào như thể chẳng có chuyện gì vừa xảy ra, nhưng bên trong tôi, một cơn bão đang cuộn trào. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, đến mức tôi không kịp cảm nhận.
Điện thoại rung lên lần nữa. Là Dũng.
'Xong việc. Cô ta sẽ không làm phiền cô nữa. Chuyển khoản như đã thỏa thuận (6)
Tôi gõ nhanh vài chữ, gửi đi.
'Tốt. Tôi sẽ chuyển ngay
Nhưng thay vì cảm giác nhẹ nhõm như tôi mong đợi, một nỗi trống trải lạnh lẽo lan tỏa trong lòng. Tôi biết mình đã thắng, nhưng chiến thắng này không mang lại sự thỏa mãn mà tôi tưởng tượng. Thay vào đó, nó giống như một cái hố sâu, mỗi quyết định sai lầm là một lớp đất mới lấp lên, khiến tôi ngày càng chìm sâu hơn. (6
Tôi rời khỏi quán cà phê, bước nhanh ra đường. Thành phố vẫn ồn ào, dòng người tấp nập như chẳng có gì thay đổi. Nhưng với tôi, thế giới đã vĩnh viễn khác đi.
Khi về đến nhà, tôi thấy căn hộ trống rỗng hơn bao giờ hết. Ánh sáng mờ nhạt xuyên qua rèm cửa, chiếu lên những góc tối. Tôi cởi áo khoác, quẳng túi xách lên ghế, rồi ngồi xuống, cảm giác kiệt quệ đến mức không muốn làm gì.
Chiếc USB vẫn nằm trên bàn, như một lời nhắc nhở về mọi thứ tôi vừa làm. Tôi cầm nó lên, ngắm nhìn trong vài giây, rồi bất giác ném mạnh xuống đất. Âm thanh vỡ vụn vang lên, nhưng điều đó chẳng khiến tôi dễ chịu hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-toi-la-ke-phan-dien/3732400/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.