Editor: Diem Nguyen
Lãnh Tĩnh Hàn đưa Mộ Thiên Thanh đến đồn cảnh sát, dõi theo bóng cô cho đến khi khuất bóng. Lúc này đôi mắt chim Ưng lại nhướn nhìn lên một khung cửa sổ văn phòng nào đó rồi nhếch môi cười nhạt, dần dần nụ cười ấy biến thành một nụ cười quỷ quyệt.
Sau khi Mộ Thiên Thanh đến bàn làm việc cô liền để đồ ăn gọn vào một góc rồi gấp gáp đeo bảng tên lên và chạy qua phòng họp.
Trong phòng họp, các đồng nghiệp đã đến hơn phân nửa, nhưng người còn lại cũng đang hối hả chạy đến. Mộ Thiên Thanh ngồi xuống bên cạnh Hà Tuấn, nhẹ giọng hỏi: "Có hành động cấp bách hả?"
Hà Tuấn lắc lắc đầu, nhún nhún vai nói: "Không biết, chắc là không phải đâu."
Mộ Thiên Thanh liếc nhìn vị trí ghế trống phía trước nói: "Chắc cũng không phải là... Liệp Ưng đâu nhỉ?"
Lời nói của cô trở nên ngập ngừng, dù sao hành động mới tạm ngừng hơn một tuần, theo thường lệ chắc sếp sẽ tung ra kế hoạch hành động mới, nhưng...
Mộ Thiên Thanh nhìn nhìn những ghế trống xung quanh đang lấp dần đầy người thì lại càng thêm nghi hoặc vì lần này tới tham dự đều là những người tham gia hành động của Liệp Ưng.
Hà Tuấn nhìn chằm chằm về hướng cửa và nghiêng người sát qua Mộ Thiên Thanh, thấp giọng nói: "Tôi nghe nói sếp bự cũng tới nữa đó!"
Mộ Thiên Thanh kinh ngạc vô cùng, trong lòng cô loáng thoáng cảm thấy chuyện nghiêm trọng sắp xảy ra.
Khi còn khoảng ba phút nữa là tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-vo-yeu/2751704/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.