Edit: Diem Nguyen
"Cô còn nhớ chuyện tôi đã từng hỏi cô không?" Lãnh Tĩnh Hàn đặt ly nước xuống, nhíu mắt đầy vẻ hoài nghi nhìn Mộ Thiên Thanh nói tiếp: “Tôi đã từng hỏi cô... Nếu như tôi làm việc không nên làm thì cô nghĩ như thế nào? Giờ thì sao? Câu trả lời của cô là gì?"
Mộ Thiên Thanh chớp chớp lông mi, ngước mắt lắng đọng nhìn Lãnh Tĩnh Hàn. Vẻ mặt cô như muốn nhìn thấu anh, có nghiêm túc nhưng cũng có phần mờ mịt. Cuối cùng vẫn là một cỗ kiên định, cô nói: "Không có ai có thể vi phạm pháp luật!"
Lãnh Tĩnh Hàn khẽ nhếch môi cười nhạt, lộ ra dáng vẻ thư thái, anh tự nhiên nói: "Ừ, rất kiên trì... Đây mới là cô!"
"Hả?" Mộ Thiên Thanh ngạc nhiên nhìn Lãnh Tĩnh Hàn, cô cảm thấy không hiểu được ý tứ sâu xa của anh bên trong câu nói vừa rồi. Nói như vậy có ý gì chứ???!
"Không có gì, nhanh ăn đi..." Lãnh Tĩnh Hàn chậm chạp nhắc nhở: “Không phải là cô không thích ăn đồ nguội sao?"
Mộ Thiên Thanh có phần động lòng, cảm giác như thế này, cuộc trò chuyện với những câu nói đầy ý cười như thế này khiến cô như sống lại những phút giây rung động hệt như thời thơ bé...
*
Mặc dù "Liệp Ưng" đang tiến hàng cải tổ nhưng những cuộc càn quét quy moi nhỏ không vì thế mà ngừng lại. Điều này khiến cho thế giới ngầm trong thành phố A điêu đứng một phen: không vận chuyển được hàng, không thể giao dịch mua bán bình thường được, thu nhập bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-vo-yeu/2751685/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.