Đến gần tối, bầu trời âm u đen kịt giống như muốn sụp xuống, chỉ nghe thấy một tiếng sấm rền vang, ngay sau đó mưa đổ xuống xối xả như trút nước làm cho người đi đường trở tay không kịp.
Trong cục cảnh sát khu Nam, người của tổ hành động đều đang bận rộn, bọn họ chỉ giải quyết bữa tối qua loa rồi ngay sau đó tiến vào trạng thái chuẩn bị hành động.
Mộ Thiên Thanh kiểm tra súng lục và đạn, sắc mặt nặng nề, lúc thi hành nhiệm vụ trong đầu cô không hề tạp niệm, thậm chí... Ngay cả tình cảm rối rắm dây dưa trong lòng cũng bị cô ném ra sau đầu.
"Sếp Mộc?"
Một cảnh sát cung kính gọi khiến Mộ Thiên Thanh ngẩng đầu, cô nhìn thấy Thượng Quan Mộc đang đi thẳng về phía mình: "Sếp Mộc?"
"Tất cả mọi người đã chuẩn bị xong chưa?" Thượng Quan Mộc hỏi thăm.
"Chuẩn bị xong rồi sếp."
Thượng Quan Mộc khẽ vuốt cằm, sau khi nói với mọi người mấy câu khích lệ mới quay sang nói với Mộ Thiên Thanh: "Buổi tối hành động cẩn thận một chút ..."
Giọng điệu giống như cấp trên dặn dò cấp dưới nhưng mà lúc nhìn thấy Mộ Thiên Thanh, ánh mắt của anh có hơi lo lắng, vốn nhiệm vụ tối nay có thể không cần cô đi, nhưng... vì anh có lòng riêng…
"Cảm ơn sếp." Mộ Thiên Thanh cung kính trả lời.
Ánh mắt Thượng Quan Mộc thâm thúy nhìn Mộ Thiên Thanh, khẽ gật đầu một cái, xoay người rời đi, chỉ là lúc đi tới cửa anh quay đầu lại nhìn Mộ Thiên Thanh đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-vo-yeu/2751541/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.