Mộ Thiên Thanh dần bình phục tâm tình bi phẫn, cô nhìn cái túi Lãnh Tĩnh Hàn để lại, bên trong là một bộ quần áo cô hay mặc, và cả một bộ đồ lót.
Mộ Thiên Thanh chợt nóng bừng mặt như con tôm bị luộc chín.
Cô là cảnh sát, sau khi tức giận đã đời rồi, cô biết lúc ở quán bar cô bị bỏ thuốc, thậm chí gã đàn ông đến làm bậy với cô cũng không phải Lãnh Tĩnh Hàn. Về phần vì sao tối đó Lãnh Tĩnh Hàn xuất hiện thì cô không biết, chỉ có điều, cô còn nhớ rõ, anh ném cô vào trong nước lạnh. Nhưng ... cuối cùng không có hiệu quả, cho nên mới...
Mộ Thiên Thanh cắn môi, ngoại trừ mấy vết hôn trên người, cũng không có bất kỳ cảm giác khó chịu nào. Cô biết, sau cùng Lãnh Tĩnh Hàn cũng không có thực sự làm gì với cô, chỉ là muốn giải trừ kích thích khó chịu trong cơ thể cô do tác dụng của thuốc....
Nhưng ngay cả như vậy vẫn làm cho cô xấu hổ và giận dữ!
Mặc kệ anh có phải là anh ấy hay không... Thế nhưng, để có thể tin tưởng một người mới gặp qua vài lần như anh, cô thừa nhận là cô không hào phóng đến độ không một chút tức giận.
Âm thầm lấy quần áo vào phòng tắm, Mộ Thiên Thanh mang theo tâm tình phức tạp rửa mặt. Sau khi ra khỏi khách sạn Thế Kỷ, liền đón taxi đi cục cảnh sát.
Cô ngồi im lặng ở ghế sau, nhìn ra đám đông đang vội vã đi làm bên ngoài, yên tĩnh đến mức tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-vo-yeu/2751495/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.