Sau khi quậy tưng bừng thì bọnnó cũng đành ra về trong nuối tiếc vì vẫn muốn quậy nữa. (@.@ Quậy như vầy màcòn muốn quậy nữa chắc quán bar này sập mất. Pó taymí chị.) Thấy bọn nó đứng lên ra về thì 4 anh chàng kia cũng về luôn. (Không vềchẳng nhẽ ngồi đấy đến sáng -_- ) Vềnhà, 4 đứa tụi nó lăn ra ngủ trong khi có 4 anh chàng đang trằn trọc nằm suynghĩ về bọn nó. Mỗi người theo đuổi 1 suy nghĩ, người thì nghĩ nó là ai mà vừaxuất hiện đã gây ẩu đả rồi? người lại nghĩ bọn nó ở đâu đến mà xinh zữ zậy?….vân…vân… Mấy anh nằm trằn trọc suy nghĩ rồi ngủ lúc nào cũng khônghay.
Sánghôm sau – ngày chủ nhật, bây giờ đã là 8h sáng mà bọn nó vẫn chưa chịu dậy nữalàm ông quản gia khổ sở lết cái thân già lên phòng gọi từng đứa một mà đáp lạiông vẫn chỉ là sự im lặng, ông đành ngậm ngùi đi làm nhiệm vụ của mình. 9h30’nó mới tỉnh giấc rồi đi làm VSCN, nó nghĩ 3 đứa kia chắc cũng dậy rồi nên khỏigọi. Quả không sai, khi nó tỉnh giấc thì 3 người còn lại cũng tỉnh luôn. Bọn nóbước vào phòng ăn để dùng bữa sáng kiêm luôn cả bữa trưa. Đang ăn uống vui vẻ vớinhau bỗng chuông điện thoại của Giang vang lên:
“Sớm mai lung linh đôi chân nhẹ bước
Xinh tươi đôi má em hồng
Nghiêng nghiêng đôi vai em ngân nga khúc hát
Chợt một nụ cười say đắm
Làm lòng bồi hồi ngất ngây
Chợt nhận ra anh đến bên thật gần
La là la lá la”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tu-dai-ac-ma/2281545/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.