“Chào, chào buổi sáng”
Mạch Nham ấp úng trả lời Dịch Tử Hiên. Nhìn khuôn mặt ửng đỏ ngại ngùng củacô gái nhỏ, anh thỏa mãn mỉm cười. Bây giờ anh thật lòng cảm nhận đượcsự quan trọng của khuôn mặt, ít nhất là khi có khuôn mặt đẹp trai mà anh luôn cho là vô dụng này sẽ làm cho anh dễ dàng mở cửa trái tim của côgái nhỏ hơn. Có lẽ bởi vì ý nghĩ đó mà Dịch Tử Hiên không tiếc mình màbán sắc, anh quay người đối diện với cô rồi nở nụ cười khuynh tình trămhoa đua nở.
Mạch Nham cảm thấy sống lưng lạnh toát, đôi mắt côkhông tự chủ được mà trốn tránh, khi cô có ý định dịch người ra xa thìbị một cánh tay rắn chắc ôm lấy, Dịch Tử Hiên không an phận mà cắn vàođôi tai ngọc ngà của cô.
” Tử Hiên, cậu ở đó sao? “
Thôichết, sao cô có thể quên mất vị giám đốc này cơ chứ? Chết cô rồi, nếunhư bị người ta phát hiện ra cô và ảnh đế đã “làm” thì...ôi, cô thật sựkhông muốn nghĩ nữa, thế giới tươi đẹp tràn đầy ánh sáng của cô sắp biến mất rồi.
Hàn Thiên ở đầu dây bên kia làm sao có thể biết đượcnhững ý nghĩ trong lòng Mạch Nham, hắn bây giờ đang nghĩ đến việc nhữngtiếng kêu “xèo,xèo” kì lạ phát ra từ đầu dây bên kia là gì và vì sao mới sáng sớm tinh mơ Mạch Nham và Dịch Tử Hiên đã ở bên cạnh nhau. Cho dùhắn không muốn nghĩ lung tung cũng không được.
Mạch Nham runrun đưa điện thoại cho Dịch Tử Hiên, trong lòng thầm chửi 18 đời tổ tông tên đã “ăn”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tro-li-nho/125242/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.