Nhà của Thẩm Thanh Hoà, cực kỳ lớn, a, có lẽ không thể gọi là nhà. Nhà trong mắt người thường là lớn hoặc nhỏ, mà nhà của Thẩm Thanh Hoà, có thể nói là cả một đình viện.
Lúc xe đi vào bên trong là một màn đêm yên tĩnh, so với bên trong thành phố, nơi này yên tĩnh theo cách khác. Từ xa lờ mờ không nhìn rõ, Thẩm Giáng Niên còn cho rằng ở đó có mấy ngôi nhà có người ở, lúc thấy Thẩm Thanh Hoà chạy xe vào bãi đậu, lúc này Thẩm Giáng Niên còn cho rằng đây là bãi đậu xe chung.
"Có rất nhiều siêu xe." Thẩm Giáng Niên không tính là hiểu biết về xe lắm, nhưng mà cái siêu xe như Lamborghini cô cũng biết. Thẩm Thanh Hoà ừ một tiếng, khoá xe, đi được hai bước phát hiện phía sau không có người, nên quay đầu lại, Thẩm Giáng Niên vẫn còn đang nhìn chiếc Ferrari bản giới hạn, "Thẩm Giáng Niên."
"A~" Thẩm Giáng Niên a một tiếng, vội vàng xoay người đi theo, còn cảm thán một câu, "Mấy người sống ở đây đều là tư bản ác độc." Thẩm Thanh Hoà mím môi, "Làm sao thấy được?"
"Không phải thấy được có rất nhiều siêu xe ở đây sao?" Thẩm Giáng Niên vừa đi vừa quay đầu lại nhìn, "Thật đáng thương cho mấy chiếc xe thể thao này, bị giam cầm ở đây không thấy ánh mặt trời."
Thẩm Thanh Hoà cong cong khoé môi, "Em muốn giải cứu bọn chúng à?"
"Em sợ em mà giải cứu bọn chúng thì sẽ bị giam cầm lại ở đây." Thẩm Giáng Niên đùa giỡn, hai mắt Thẩm Thanh Hoà sáng lên, mắt đảo quanh thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tren-dau-luoi/434788/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.