Máy bay hạ cánh trễ, khi Thẩm Giáng Niên đến sân bay, Lãng Tư Duệ vẫn chưa xuống máy bay. Đám người Thẩm Giáng Niên cũng không nhàn rỗi, tiếp tục xem thông tin tư liệu hội nghị, đồng thời để ý xem hôm nay có cơ quan truyền thông chính thức nào đưa tin về hội nghị hay không.
Mười phút sau, điện thoại di động của Thẩm Giáng Niên vang lên.
"Lãng tổng."
"Giáng Niên, cứ làm theo ý của cô, đăng bài viết đi, đồng thời gửi một bản qua cho Chu tổng, bảo cô ấy làm việc với bộ phận PR, thông qua các kênh chính thức của Lãng Phù Ni đăng bài lên."
"Vâng." Thẩm Giáng Niên sốt ruột, trực tiếp gọi cho Chu Phương Văn, nhưng người này không nghe điện thoại. Lúc Thẩm Giáng Niên định gọi lại lần nữa, thì Lãng Tư Duệ đã đi ra, trên người mặc bộ đồ vest công sở, toát lên khí chất của người tài giỏi, vừa gặp mặt đã hỏi: "Sao rồi?"
"Chu tổng không nghe điện thoại." Thẩm Giáng Niên cũng cạn lời, não người này bị mất rồi à?
Lãng Tư Duệ cau mày, trực tiếp gọi điện, "Phương Văn, bài viết hôm nay Nhã Nại đến thăm bệnh mau cho đăng lên đi, bài viết Giáng Niên đã soạn xong rồi, cô liên hệ với bên PR, đồng thời đăng bài lên."
Lên xe, Thẩm Giáng Niên ngồi cạnh Lãng Tư Duệ, im lặng nghe Lãng Tư Duệ nói chuyện điện thoại: "Nếu bên cô đã chuẩn bị bài viết xong thì gửi cho tôi, nếu chưa xong thì dùng của Giáng Niên, việc này không thể chờ, chờ đến ngày mai Nhã Nãi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tren-dau-luoi/3540238/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.