Bởi vì trước đây làm phiên dịch, Thẩm Giáng Niên thường xuyên phải nhanh chóng thay cả bộ trang phục giữa chừng nên, nên giờ chỉ trong chốc lát thì Thẩm Giáng Niên đã thay đồ xong, mặc một chiếc áo sơ mi lụa dâu tằm đen, cà vạt đen màu vàng khô, thanh lịch nhưng không mất đi hương vị, phía dưới là quần xám bạc ô vuông, đi một đôi bốt da có gót cao, khi bước ra khỏi cửa, vẫn cảm thấy hơi lạnh, nhưng... ừm, vì đẹp, vì phong độ, lạnh thì đã sao.
Nói cô trẻ con cũng được, Thẩm Giáng Niên chỉ muốn ở trước mặt Thẩm Thanh Hoà luôn phải xinh đẹp, còn so đo trong lòng lắm. Thẩm Giáng Niên bắt taxi, bảo tài xế đi đường tắt, gần đến cửa bệnh viện, Thẩm Giáng Niên đi đường phụ nhìn thấy trên đường chính bên trái có mấy chiếc ô tô sang trọng, Thẩm Giáng Niên hạ cửa sổ xuống để xác định bản thân không nhìn lầm, trong đó có một chiếc của Thẩm Thanh Hoà, mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt thanh tú, vẻ mặt nhàn nhạt nhìn về phía trước: "Chú à, đến toà nhà số 3 của bệnh viện, đi từ cửa nào gần nhất?"
Giờ mà đi từ cửa chính kết quả tốt nhất là đụng mặt nhau, nhưng Thẩm Giáng Niên muốn sớm hơn một bước.
"Cửa nào cũng không gần, muốn gần nhất chính là giờ cô xuống xe đi bộ." Tài xế chỉ chỉ phía trước, "Trước bệnh viện đều kẹt xe." Thẩm Giáng Niên thanh toán tiền, dẫm trên đôi boot cao gót bước nhanh, đồng thời quan sát dòng xe cộ bên cạnh, xe của Thẩm Thanh Hoà đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tren-dau-luoi/3516432/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.