"Chị không đến được?" Sắc mặt Thẩm Giáng Niên tối sầm, đứng ở sân bay quốc tế náo nhiệt, "Chị đùa đó hả? Chị là đại diện của công ty, đồng thời của là người phụ trách, chị không tới, hai người ngoài như bọn em đến, có thích hợp không?"
"Tạm thời chị không thể đến được, chị sẽ giải thích với đồng nghiệp ở Hàn Quốc và ủy quyền cho em giải quyết," Ôn Đế nhẹ nhàng giải thích, "Chị sẽ đi sau khi giải quyết xong việc gấp này. Chuyện này thực sự xảy ra đột ngột, chị cũng hết cách rồi."
"Nếu chị có việc, thì bảo công ty cử người khác đến đi chứ."
"A, này là chuyện cá nhân của chị ~" Ôn Đế làm nũng, "Cưng à, chống đỡ giúp chị hai ngày đi, chị xong việc sẽ bay qua ngay, đi mà~" Ôn Đế làm ra vẻ làm nũng khiến Thẩm Giáng Niên nổi da gà, lông rớt đầy sàn, "Chị ngày càng không đáng tin." Thẩm Giáng Niên phàn nàn, nhưng bản thân cũng đã đến rồi, "Nói cho chị biết, xong việc này phải bù đắp cho em đấy." Ôn Đế đồng ý, Thẩm Giáng Niên Nian mới chịu cúp điện thoại.
Tân Vĩ Đồng kéo hành lý, lúc này đi tới: "Cô ấy còn chưa tới à?"
"Tạm thời chưa đến." Thẩm Giáng Niên giải thích ngắn gọn tình huống, Tân Vĩ Đồng cau mày, người này tựa hồ có chút không đáng tin cậy, "Vậy hai người chúng ta trực tiếp đi đến công ty của cô ấy?"
"Cô ấy sẽ ủy quyền cho tôi." Thẩm Giáng Niên có lỗi nói: "Cô ấy thường không như thế này, chắc chắn cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tren-dau-luoi/3509882/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.