......
......
......
Thẩm Giáng Niên thực sự ghét ngôn từ hoa mỹ này, vậy ra Lộ Dao yêu Thẩm Thanh Hòa vô điều kiện sao? Hay là kiểu tình yêu thầm lặng?
"Cô rất thích bức tranh này à?" Trần Lãng hỏi không đúng lúc, giọng điệu Thẩm Giáng Niên kiên định, "Nói thật thì rất không ưa." Trần Lãng nhướng mày cười lớn, Thẩm Giáng Niên rất khó chịu, "Buồn cười lắm à?"
"Xin lỗi, tôi không cười cô." Trần Lãng hiền hoà giải thích: "Tôi thấy phản ứng của cô rất chân thật rất đáng yêu, đa số mọi người sẽ nói vài câu khách sáo để giữ thể diện."
Chân thật thì chưa chắc, đáng yêu thì thôi đi, Thẩm Giáng Niên biết rất rõ bản thân cô không ghét bức tranh, chỉ vì Lộ Dao mà cô mới có những cảm xúc khác.
"Đây không phải là lần đầu tiên cậu đến đây nhỉ, chắc cậu hiểu biết về Lộ Dao?" Thẩm Giáng Niên không muốn vượt bao chông gai để xem triển lãm nghệ thuật, chỉ xem được mỗi tranh mà không biết được tên thật người ta, như vậy cũng quá lỗ rồi. Thẩm Giáng Niên vừa nghe thấy Trần Lãng nói: "Tôi biết một chút..." Sau lưng lại vang lên một giọng nói quen thuộc hơn: "Giáng Niên?" Sắc mặt Lâm Phong hiển nhiên không quá tốt, đi vài bước tới trước mặt, đánh giá Trần Lãng, rồi lại nhìn Thẩm Giáng Niên, rồi dùng giọng điệu buộc tội: "Không phải nói không có hứng đi sao?"
"Tôi muốn tới thì tới, còn cần phải báo cáo với cậu à?" Thẩm Giáng Niên cười như không cười, vì đang ở nơi công cộng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tren-dau-luoi/3372549/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.