Bên trong bức tranh là một dáng người nhỏ bé, co ro trong một góc, bên cạnh là một con thú cưng không nhìn thấy rõ. Toàn bộ bức tranh đều có màu xanh nên thoạt nhìn quá dễ thấy.
Đây không phải là hình nền điện thoại di động của Thẩm Thanh Hoà sao?
Ở góc dưới bên phải màn hình có tên tác phẩm >, ký tên: Lộ Dao.
Lộ Dao? Một cái tên hoàn toàn xa lạ với Thẩm Giáng Niên. Tiểu sư tử tốt tánh thế là xem hết tất cả tác phẩm, tất cả chữ ký đều là: Lộ Dao.
Đường dài mới biết sức ngựa, Thẩm Giáng Niên biết, công cụ tìm kiếm sẽ không cung cấp cho cô bất kỳ thông tin nào cô muốn, tin tức nhảy ra đều là tác giả trẻ tuổi Lộ Dao, Thẩm Giáng cũng từng đọc các tác phẩm > và của người này.
Thẩm Giáng Niên âm thầm ghim cái tên này, nhất định rất quan trọng với Thẩm Thanh Hoà. Thẩm Giáng Niên không dám lỗ mãng, lặng lẽ đóng cửa lại, đi đến căn phòng thứ hai, vừa mở cửa ra, Thẩm Giáng Niên liền biết mình đã đến đúng chỗ. Căn phòng thứ hai có cấu trúc như một phòng ngủ, cô đi thẳng lên giường, cuốn tập tranh an tĩnh nằm ở đó, Thẩm Giáng Niên như tìm được báu vật.
Nóng lòng muốn mở nó ra sau đó đọc trong vài giây, sự kết hợp giữa hình ảnh và câu chữ khiến Thẩm Giáng Niên đỏ mặt xấu hổ. Từ lời nói và hành động Trưởng Quan Thẩm Thanh Hoà có thâm niên, cô tin chắc sau này bản thân cô sẽ là nhân vật lợi hại. Cô ngượng ngùng đến nỗi dù chỉ có một mình nhưng cũng xấu hổ không dám mở ra xem, không biết chỗ này có camera giám sát không? Thẩm Giáng Niên nhìn chung quanh cũng không tìm thấy camera giám sát, nhưng lại nhìn thấy một tờ ghi chú phía dưới cuốn album.
Từ Thẩm Thanh Hoà.
Chỉ một câu: Đêm nay ngủ ở đây.
Nếu Thẩm Thanh Hoà đã nói như vậy, Thẩm Giáng Niên dự định làm cục cưng ngoan ngoãn, cũng vừa hay trong đầu cô chỉ toàn mấy hình ảnh trong cuốn tập tranh kia, thế thì không đi nữa, ở lại đây "học". Trang đầu tiên là chỗ nhạy cảm của phụ nữ do Thẩm Thanh Hoà vẽ tay, bức tranh chi tiết đến mức Thẩm Giáng Niên có cảm giác như đang đọc một cuốn sách sinh học. Tuy nhiên, cái này khác với sách giáo khoa sinh học truyền thống, bởi vì dưới tên mỗi phần đều có những dấu hiệu đặc biệt của Thẩm Thanh Hoà, chẳng hạn như: nơi nào dễ hưng phấn, nơi nào dễ bị tổn thương hơn, nơi nào cần được chăm sóc đặc biệt... Thẩm Giáng Niên nằm trên giường lớn, vô cùng thích thú nhìn.
Xem cái này làm cô không khỏi nhớ đến lần đầu tiên cô đối xử thô bạo với Thẩm Thanh Hòa, lo lắng viên đá nhỏ sẽ rơi vào đó. Sau đó, thì được Thẩm Thanh Hòa dạy cấu trúc cơ thể của phụ nữ, mất mặt ghê luôn. Giống như một học sinh tiểu học thiếu kiên nhẫn khi nhận được một cuốn sách mới và không đủ kiên nhẫn để đọc hết nội dung ở trang đầu tiên.
Thẩm Giáng Niên muốn đọc từ đầu tới cuối, nhưng mà trong cuốn tập tranh này, trình tự từ trước ra sau đề làm ôm, hôn, giao tiếp cơ thể.... Từ nông đến sâu, từ trong sáng đến đen tối, hu hu, cô đã bị những cái sau làm cho ngứa, vốn dĩ là ôm ấp ngọt ngào, nhưng mà nhịn không được lật xem luôn phần tư thế giao lưu.
Những tư thế quen thuộc thuần khiết Thẩm Giáng Niên biết đó là mấy kiểu truyền thống, nhưng mà tập tranh này của Thẩm Thanh Hoà như mở ra một thế giới mới cho cô, không xem chữ mà xem hình ảnh trước, lật một cái là một cái cảm thán, rồi cảm thán dần dần tăng lên.
Ừm, cái này cô biết nè.
Ừm ha, cái kiểu này, cô cũng biết nè.
Ui da, cái kiểu này, rất độc đáo, xay đậu hũ hoá ra là như thế này, sau này đối mặt với đậu hũ trắng nõn mềm mềm....
Trời mẹ, xay đậu hủ hoá ra không chỉ có một "cách", nhưng mà cái này giống như đang thử sức chịu đựng của eo, Thẩm Giáng Niên vừa vặn eo vừa xem;
Wow, còn có thể làm từ phía sau nữa à?
Chết tiệt, độ khó này cao quá rồi đi?
Trời ơi, đây là... ở bên dưới có mấy chữ, lần thứ hai lên đỉnh, cộng thêm dư âm của lần thứ nhất, khiến cơ thể sảng khoái tột độ?
......
Kết quả là Thẩm Giáng Niên càng xem thì càng có cảm giác, lòng thì ngứa ngứa.
Không ổn rồi, không thể xem tiếp, Thẩm Giáng Niên đỏ mặt, vội vàng giấu cuốn tập tranh xuống dưới chăn, ngồi dậy dùng hai tay quạt gió, càng quạt càng nóng.
Tiêu rồi, cái cơ thể này lại bắt đầu thiếu nghị lực nữa rồi, Trưởng Quan thật đáng giận, không nghĩ tới lúc học, cô sẽ có phản ứng sao? Chỉ lo phóng lửa mà không lo dập lửa là sao? Thẩm Giáng Niên phẫn nộ cắn chăn.
Càng nhịn thì càng ham muốn, Thẩm Giáng Niên sợ bản thân không khống chế được dục vọng, thế là dứt khoát đi xuống giường, đi tới đi lui để đánh lạc hướng bản thân. Nhưng mà không được, trong đầu cô đều là hình ảnh trong tập tranh, cô lại muốn xem tiếp.
Vài lần ngó, vài lần không ngó, cuối cùng không nhịn được mở ra xem tiếp.
Xem mới được mấy trang, cảm giác ngày càng mãnh liệt, chỗ đó đã ướt.
Không được! Thẩm Giáng Niên kiên quyết đẩy cuốn tập tranh xuống dưới cùng, cô phải làm gì đó để tiêu hao sức lực, à đúng rồi, cô sẽ tập thể dục, sau đó đi bơi, đợi trời tối, vừa kịp lúc ngắm cảnh đêm.
Thẩm Giáng Niên ép bản thân đi ra ngoài chạy bộ, chạy không biết bao nhiêu vòng, mệt đến thở hồng hộc, trong đầu lại lóe lên những hình ảnh khêu gợi, cơ thể co rút, mẹ kiếp, càng ngày càng mãnh liệt hơn là sao, giờ phải làm sao đây?
Chạy không nổi nữa, thôi thì đi bơi cho rồi nhỉ? Thẩm Giáng Niên vốn định đi tắm rồi đi bơi, nhưng lại phát hiện trong biệt thự có một cái bể bơi nhỏ, đương nhiên nhỏ hơn cái trên rooftop, nhưng cũng rất lớn so với bể bơi thông thường.
Nói là đi tắm, chủ yếu là muốn rửa sạch cơ thể ướt đẫm mồ hôi, đặc biệt là cái chỗ nào đó.
Không tắm thì vẫn coi như còn được đi, nào ngờ cầm lấy vòi hoa sen hướng vào chỗ nhạy cảm, chân Thẩm Giáng Niên mềm nhũn cả ra, trời ơi, cái cảm giác này....
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]