Giờ phút này, Thẩm Giáng Niên ôm, chính là cả thế giới của cô. 
Thẩm Thanh Hoà, đời này đã sẵn định em không thể thoát khỏi tay người rồi phải không? 
Người là một sự tồn tại đặc biệt. 
Để em vui mừng, cũng để em lo lắng, 
Để em vui vẻ, cũng để em đau, 
Để em oán giận, cũng để em yêu thương, 
Lúc này đây, bao nhiêu cảm xúc, gộp lại biến thành thương tiếc. 
Thẩm Giáng Niên ôm Thẩm Thanh Hoà, giơ tay vuốt ve lưng cô ấy, ôn nhu nói: "Em thích người, khiến người mệt mỏi." Thẩm Thanh Hoà không có phản ứng, chỉ có hơi thở hỗn loạn bên tai Thẩm Giáng Niên, Thẩm Giáng Niên nhẹ giọng nói: "Em muốn làm rõ hai việc, một là em chọn ở tạm nhà Nguyễn Nhuyễn, bởi vì vốn dĩ Tử Quân đã đáp ứng ở cùng Nguyễn Nhuyễn, nhưng đột nhiên lại thay đổi ý định, Nguyễn Nhuyễn tìm người ở chung, nhưng mà lại gặp một người kỳ quái, nên cô bé sợ, cho nên em tạm thời ở đó, chờ đến khi cô bé ấy tìm được người ở chung thích hợp, em sẽ rời đi; thứ hai là, vừa rồi em và Nguyễn Nhuyễn ôm nhau, là do em thấy bé ấy từ trên lầu khóc lóc đi xuống, em không biết tại sao, đang hỏi bé ấy sao lại thế thì bé ấy nhào vào lòng em, Thẩm Thanh Hoà, người đừng hiểu lầm em được không?" Đúng vậy, cô giải thích vội vàng như vậy là vì sợ giữa hai người sẽ xảy ra hiểu lầm, mối quan hệ giữa các cô đã đủ khó khăn rồi. 
Thẩm Thanh Hoà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tren-dau-luoi/2390018/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.