Thẩm Giáng Niên làm sao mà ngủ được, trở về phòng một hồi, cứ trằn trọc mãi, cô không muốn chọc giận Thẩm Thanh Hòa, nhưng lại không thể vì thế mà hủy bỏ dự án, thậm chí cô còn nghĩ đến chuyện có nên âm thầm điều tra Thẩm Thanh Hòa, sẽ cùng đi Mỹ cùng nhau.
Thẩm Thanh Hòa tới Mỹ làm gì? Có chuyện gì mà bí mật không muốn cho ai biết? Sự chú ý quá mức dành cho Thẩm Thanh Hòa khiến Thẩm Giáng Niên quên đi những gì cô đã trải qua tối nay.
Nằm mãi nghĩ đến phiền lòng, Thẩm Giáng Niên quyết định đi tìm Thẩm Thanh Hòa. Hai người lập tức sẽ xa nhau, nhưng vẫn vì những chuyện này mà cãi nhau, đây không phải là tự chuốc lấy rắc rối sao? Thẩm Thanh Hòa quan tâm đến cô là đúng, cô quan tâm đến Thẩm Thanh Hòa là cũng không sai, không cần phải giằng co với người này. Lúc đi tìm Thẩm Thanh Hòa, Thẩm Giáng Niên nghĩ kỹ rồi, nếu Thẩm Thanh Hòa vẫn lạnh lùng, cô sẽ làm ra vẻ nũng nịu, tỏ ra yếu đuối, ai bảo cô trẻ tuổi hơn làm gì, còn yêu Thẩm Thanh Hòa nhiều đến thế chứ?
Thẩm Giáng Niên gõ cửa, không đợi hai chữ "mời vào" mà đợi được cửa mở ra.
Thẩm Thanh Hòa đứng ở cửa: "Sao em còn chưa ngủ?" Giọng điệu không còn lạnh lùng như trước, Thẩm Giáng Niên mới có dũng khí đi bước tiếp theo.
"Em nhớ người," Thẩm Giáng Niên chủ động đi về phía Thẩm Thanh Hòa, ôm lấy cô ấy, thì thầm: "Nhớ người đến mức ngủ không được, chúng ta đừng giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tren-dau-luoi/2389737/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.