Lần này Thẩm Giáng Niên nhất quyết tách nhau ra không đi cùng.
Không phải vì bất cứ điều gì khác, mà là vì Thẩm Thanh Hòa.
Các cô không giống nhau.
Thẩm Thanh Hòa cũng không nài nỉ, ôm hôn tạm biệt trước khi ra ngoài. Thẩm Giáng Niên ôm Thẩm Thanh Hòa bằng cả hai tay, Thẩm Thanh Hòa ôm như thế, cái ôm im lặng lúc này đáng giá ngàn lời nói.
Có lẽ cuộc chia ly sắp đến, mỗi một lần từ biệt nhau, như là lần cuối.
Lần nào cũng thiêng liêng nhưng lần nào cũng phủ một lớp mát lạnh.
Thẩm Giáng Niên không muốn buông ra, thực sự không muốn, cho dù vẫn còn ôm... cô cũng không muốn buông ra một chút nào, bởi vì cô không biết lần ôm tiếp theo sẽ là khi nào.
Thẩm Thanh Hòa là người thả ra trước, cô hít một hơi thật sâu, ôm chặt lấy lần nữa rồi nới khoảng cách. Giống như ngầm hiểu, hai ánh mắt chạm vào nhau, ánh mắt dịu dàng chạm vào đôi mắt nhỏ ẩn chứa sự lo lắng, Thẩm Thanh Hòa giơ tay xoa đầu Thẩm Giáng Niên mà không nói gì, chỉ cười nhẹ, trái tim Thẩm Giáng Niên như muốn tan chảy. Bây giờ, thần kinh căng thẳng cũng thả lỏng một chút, "Được rồi, để người đi đó." Hôm nay là ngày 1 tháng 11, Thẩm Thanh Hòa cũng nói sẽ đưa cô đến Thượng Hải, đây sẽ không phải là lần từ biệt cuối cùng, nhưng cô thực sự rất sợ hãi...
Cô sợ sẽ có sự thay đổi đột ngột, họ sẽ không có thời gian để chào tạm biệt một cách đàng hoàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tren-dau-luoi/2389678/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.