Tô Lê ngước mắt nhìn Giang Thần Hi thì thấy anh đang nhìn mình.
"Anh nhìn em làm gì?" Tô Lê mỉm cười có vài phần ngượng ngùng.
Về mặt chăm sóc con, cô thật sự không thể bằng được Giang Thần Hi.
Giang Thần Hi cười nói: "Em đẹp thì nhìn thôi."
Tô Lê bị chọc cho phì cười.
Giang Thần Hi còn phải chờ kết quả kiểm tra của anh, cho nên hai người bế Gạo Nếp nhỏ nghỉ ngơi trong bãi cỏ, Gạo Nếp nhỏ đã ngủ thiếp đi.
Giang Thần Hi khẽ xoa lỗ tai của cô và khẽ nói: "Có em thật tốt. Ngay cả tới bệnh viện cũng có người đi cùng."
Tô Lê cười: “Em sẽ luôn ở bên cạnh anh." Nói xong cô xoa lên ngực anh.
Giang Thần Hi nắm chặt tay của cô và đặt ở bên môi khẽ hôn một cái.
Lúc này, nhìn thấy một đứa trẻ đi qua, trong tay cầm một chén bánh cá hầm ngửi rất thơm, nhìn cũng làm người ta thấy thèm ăn. "Chờ lát nữa em cũng muốn ăn cái kia." Tô Lê nói.
Giang Thần Hi nhìn cô đầy vẻ nuông chiều giống như dỗ một em bé vậy, gật đầu: “Ừ, lát nữa ra ngoài anh sẽ mua cho em ăn."
Tô Lê nhìn anh và cười. Cô thích dính lấy hắn, hưởng thụ cảm giác khi anh nuông chiều mình.
Không lâu sau, lão Vu cầm báo cáo qua. Cục máu không lớn cũng không dịch chuyển vị trí, tất cả những thứ khác của Giang Thần Hi đều bình thường.
Thấy báo cáo như vậy, mặc dù trong lòng Tô Lê không vui mừng, nhưng cũng an tâm hơn.
Giang Thần Hi khẽ xoa đầu cô, nói: "Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743267/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.