“Khiến anh ấy vui hay sao?” Lâm Lạc Khả ngây người một lúc sau đó bỗng cười nói: “Vậy hoá ra là tôi đã lo lắng thừa rồi.”
Tô Lê rũ mắt xuống rồi nói: “Tôi và Giang Thần Hy là vợ chồng, giữa vợ chồng với nhau thì phải tin tưởng nhau chứ, không phải sao?”
Lâm Lạc Khả nhìn cô, trong mắt cô ta xẹt qua tia cười nhạt, cô ta nói: “Không ngờ đến A Hy lại kết hôn, thật sự khiến tôi bất ngờ.”
“Tại sao?” Tô Lê hỏi cô ta.
Lâm Lạc Khả cười rồi nói: “Lúc trước tôi thường nói anh ấy không hiểu lãng mạn, giống như một khúc gỗ vậy, cũng không biết kiểu phụ nữ như thế nào mới có thể thay đổi anh ấy.”
Tô Lê cười nói: “Không phải chứ, tôi cảm thấy anh ấy cũng không có quá lạnh lùng, ít nhất là tôi cho rằng như vậy, tôi nghĩ những điểm tốt của anh ấy những người phụ nữ khác sẽ không biết được đâu.”
Lâm Lạc Khả gật đầu, “Cái này gọi là một vật khắc một vật, lúc trước tôi nghe nói trên đời này bất cứ ai cũng không phải hoàn chỉnh, chỉ khi nào tìm được một nửa kia của mình thì lúc đó bọn họ mới trở nên hoàn chỉnh.”
Tô Lê gật đầu đồng ý, cô nói: “Câu này nói rất đúng.”
Tô Lê nói tiếp: “Sớm nghe nói đến việc Lâm tiểu thư trở về, nhưng thời gian trước tôi bận rất nhiều việc, không có thời gian mời cô đến nhà làm khách, không biết đợi hết bận rồi cô có đồng ý đến nhà tôi làm khách hay không?”
Lâm Lạc Khả cười nói: “Đương nhiên rồi. Dạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phuc-tong-tai-kieu-ngao/743251/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.